Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Thấy cụ bà Sở sắp chiến tranh với Cố Thanh Vân, Sở Ngọc Bình là người trong cuộc chỉ đành đứng ra giảng hòa, “Mẹ, suy cho cùng con cũng là con dâu của Cố gia, không thể cứ ở lại Sở gia mãi được đúng không ạ? Ở mấy ngày là được rồi.”

“Mấy ngày? Không được! Nửa năm!”

“Nửa năm?” Khóe miệng Sở Ngọc Bình giật giật, “Vậy cũng quá lâu.”

Sở Ngọc Bình nói như vậy, ông Sở vội vàng phụ họa, “Đúng vậy, nửa năm lâu quá! Nếu như nó ở nhà chúng ta nửa năm, không cho tôi hút thuốc không cho tôi uống rượu, chắc chắn tôi phải đuổi nó về nhà chồng!”

Bà Sở nghiến răng, “Ông có phải là cha ruột của nó không hả?”

“Đương nhiên tôi là cha ruột của nó, nhưng nó là con gái ruột của tôi sao? Cái này không cho cái kia không cho!”

Sở Ngọc Bình, “…”

Đậu Đậu, “…”


‘Sở Minh Hiên’, “Nửa năm rất tốt, ở càng lâu càng tốt!”

Vốn dĩ lúc hắn đề nghị chỉ nghĩ là ở đến ngày kia là được rồi, ở đến ngày kia, ít nhất vợ sẽ không mặc cái áo da nhỏ đó khiêu vũ cho tên giả mạo kia.

Ai mà ngờ, có lòng trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu lại xanh!

Nếu như vợ thật sự có thể ở Sở gia nửa năm, hắn bảo đảm có thể trông chừng tên giả mạo đó thật kỹ.

Hơn nữa, nửa năm đủ cho hắn thoát khỏi Cơ Yêu Nguyệt rồi, đến lúc đó hắn sẽ hung hăng quất vào mông vợ, xem cô còn có nhận ra hắn nữa không?

Nhưng không phải là Đậu Đậu không nhận ra hắn, cô đã nghi ngờ trong lòng rồi, chỉ là quá tín nhiệm hắn nên mới không muốn tùy tiện nghi ngờ thôi.

Ai bảo trước kia hắn hay giả vờ như vậy chứ?

Nếu như bình thường không hay giả vờ, cô đã sớm khẳng định được cái tên giả mạo kia là giả rồi.

Có điều bây giờ cô vẫn tin chắc người đàn ông của cô là đệ nhất thiên hạ, ai cũng không tính toán gì được với hắn.

Cô nghe thấy ‘Sở Minh Hiên’ nói như vậy, liền ha ha cười lạnh một tiếng, “Muốn ở thì mọi người ở, đừng có lôi tôi vào.”

Sở Ngọc Bình biết giữa Đậu Đậu và Sở Minh Hiên có xích mích, cũng biết cháu mình ban đầu không thích Đậu Đậu, cho nên đối với thái độ của Đậu Đậu, bà ấy tương đối hiểu.

Nhưng có nói thế nào thì bà ấy cũng là cô ruột của Minh Hiên. Trước đây cảm thấy Minh Hiên không hợp với Đậu Đậu, là bởi vì Minh Hiên quá lạnh lùng cao ngạo. Đậu Đậu cũng lạnh lùng, mặc dù bình thường coi như rất thích nói chuyện, nhưng là điển hình của mẫu người ngoài nóng trong lạnh.

Hai người lạnh đến tận trong xương, có thể ở bên nhau mới là lạ đấy!


Có điều bây giờ thì khác, Minh Hiên đã chịu hạ thấp thân phận mà mặt dày quấn lấy Đậu Đậu rồi, cứ như vậy cũng không phải là không có khả năng đến được với nhau.

Có câu nói thế nào nhỉ?

Một người có bao nhiêu bạc tình thì sẽ có bấy nhiêu chuyên tình. Hôm nay Minh Hiên chịu làm như vậy, chắc hẳn cũng đã yêu quá sâu sắc.

Nếu đã như vậy, bà ấy không giúp cháu ruột mình chẳng lẽ còn để cho ngài Cửu thần thần bí bí đó được lời à?

Ai thân ai sơ không hiểu sao?

Cháu nhà mình mình hiểu rõ, mà ngài Cửu kia, đến bây giờ lai lịch còn chưa rõ nữa!

Nghĩ tới đây, Sở Ngọc Bình hắng giọng, “Đậu Đậu, ở lại đi, trời tối rồi, một mình con về mẹ cũng không yên tâm. Huống hồ cũng không cần ở mấy ngày, mẹ cùng lắm chỉ ở đây một tuần thôi.”

Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, một tuần?

Cô đã đồng ý với Yêu Nghiệt sau khi qua kỳ nguy hiểm sẽ nhảy sexy cho hắn xem rồi!


Yêu Nghiệt sẽ không tức giận chứ?

Đậu Đậu quay đầu nhìn ‘Yêu Nghiệt’, ‘Yêu Nghiệt’ cau mày, “Đừng ở đây thì hơn, tìm một lý do trở về nhà trọ đi.”

Đậu Đậu theo bản năng siết tay lại, cứ cảm thấy hôm nay Yêu Nghiệt có chỗ nào không đúng.

Không nên như vậy, hắn không nên có cái biểu tình đó, cũng không nên… là cái giọng thương lượng này.

Trước kia nếu vào lúc này, hắn sẽ chỉ mong sao lập tức đóng gói cô lại mang đi!

Hôm nay… quá không đúng!

Đợi đã, cô nghi ngờ hắn như vậy, chẳng lẽ hắn không nhìn ra được chút nào sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui