Cảm giác của Sở Liên Phong không khác với Sở phu nhân là mấy, cũng cảm thấy Đậu Đậu thần bí. Có điều ông ta lại không cảm thấy nếu Sở Minh Hiên ở bên cạnh Đậu Đậu thì có gì không tốt.
Suy cho cùng, nói đến thần bí... người của Sở gia bọn họ còn ít sao?
Chỉ cần con trai thích không phải là được sao?
Quan tâm người ta thuần bí hay không làm cái gì?
Nói đi nói lại, con trai rốt cuộc đang làm cái quái gì thế?
Nghĩ đến đây, Sở Liên Phong nhìn sang người ở đang đừng phía sau mình, “Đi gọi thiếu gia đến đây cho ta!”
Người ở nhận lệnh vội vàng đi gọi người, Sở Liên Thành nhìn sang Sở Ngọc Bình sắp ăn xong nói, “Chúng ta ăn trước đi, không đợi nó nữa.”
Đậu Đậu thở phào, trong lòng nghĩ sao ông không nói sớm. Bà cô đây sắp chết đói rồi!
Làm tiểu bối của người ta, quả nhiên không tốt hơn làm trưởng bối chút nào!
Thấy các trưởng bối của Sở gia đều đã động đũa, Đậu Đậu cũng cầm đũa lên, gắp một miếng thịt bò ăn trước.
Người hầu đặt bên cạnh cô một cốc nước lọc, Đậu Đậu nhìn một cái, vô thức cầm lên uống.
Thế nhưng chưa đợi cô uống, một cánh tay đột nhiên đưa ra cướp mất cốc nước trong tay cô.
Đậu Đậu quay đầu lại nhìn, lập tức trợn tròn mắt đứng hình.
Có phải Sở Minh Hiên điên rồi không? Không thích cô cũng không cần phải thể hiện rõ ràng như thế chứ? Đến cả miếng nước cũng không cho uống? Sao cậu ta không keo kiệt mà chết đi!
Thế nhưng giây tiếp theo, Đậu Đậu liền ngẩn người, bởi vì cốc nước mà Sở Minh Hiên cướp từ tay cô, cậu ta ngẩng đầu muốn uống hết.
Nếu không phải vì Yêu Nghiệt kịp thời đánh đổ, Sở Minh Hiên đã uống thật rồi!
Lẽ nào Sở Minh Hiên thật sự mù mắt mà thích cô sao?
Uống nước trong cốc của cô, sao cậu ta không đi chết đi!
Yêu Nghiệt đánh rơi cốc nước trong tay Sở Minh Hiên, an ủi nhìn cô một cái, sau đó cau mày, không biết đang nói chuyện cùng một người nào đó không nhìn thấy.
Người mà Đậu Đậu không nhìn thấy chính là Cơ Yêu Nguyệt.
Ả nói với Sở Minh Hiên trong cốc nước có độc, nếu Yêu Nghiệt uống sẽ trở lại cướp thân xác, cho nên Sở Minh Hiên đã đánh đổ cốc nước đó.
Động tác này không hề đột ngột, thậm chỉ còn khiến cho Đậu Đậu tưởng rằng hắn đang ghen nên mới làm vậy.
Có điều, cốc nước đó vốn dĩ là để cho Đậu Đậu uống.
Cơ Yêu Nguyệt dám nuốt lời!
“Cô đã đồng ý với tôi sẽ tha cho cô ấy!”
Sở Minh Hiên giận dữ, nếu không phải vì chưa thể kiểm soát được cơ thể của Xà yêu, cậu ta thậm chí đã muốn giết Cơ Yêu Nguyệt!
Có điều, cho dù chưa thể hoàn toàn kiểm soát được cơ thể Xà yêu, nhưng hiện giờ cậu ta cũng đã có thể kiểm soát được giọng nói của bản thân để cho Đậu Đậu không nghe thấy.
Cơ Yêu Nguyệt nhìn ra sát ý trong mắt Sở Minh Hiên, khẽ cong môi nói, “Tôi chết rồi, cơ thể của cậu cũng sẽ chết, đến lúc đó chàng vẫn sẽ trở lại cơ thể này. Còn cậu sẽ chính thức trở thành cô hồn dã quỷ.”
“Cô nói gì?”
“Chúng ta đã kí khế ước chủ tớ, cậu còn không biết sao?”
Cơ Yêu Nguyệt cười như đạt được ý đồ của mình, vỗ vỗ vai cậu ta, tiếp tục nói, “Cho nên chúng ta là người trên cùng một con thuyền, muốn tiếp tục ở lại bên cạnh cô ta, cậu bắt buộc phải nghe lời tôi! Biết chưa?”
Khế ước chủ tớ, ha ha, chẳng trách Cơ Yêu Nguyệt dám làm như vậy, cậu còn cho rằng sau khi có được thể xác của Xà yêu, cậu có thể diệt trừ Cơ Yêu Nguyệt.
Người phụ nữ năm lần bảy lượt hãm hại Đậu Đậu này, thực sự quá đáng ghét!
Cơ Yêu Nguyệt cười suồng sã một lúc, sau đó khẽ mấp máy đôi môi đỏ, “Nhanh chóng làm việc vợ chồng với cô ta, không làm khó cậu chứ?”
Tai sở Minh Hiên hơi đỏ, “Vậy… là có ý gì?”
“Tôi nói, nhanh chóng chiếm lấy cô ta. Nếu không chúng ta đều phải chết!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...