Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Cậu con trai thứ hai không nói gì, nhưng ánh mắt lẩn tránh của cậu ta đã nói lên tất cả.

Cậu ta không muốn rời khởi Tô gia!

Cũng đúng, ai mà muốn rời đi chứ?

Từ cậu hai nhà giàu trở thành kẻ nghèo khốn, còn phải dẫn theo người mẹ thực vật phải tiếp nhận chữa trị, phàm là người có chút não, cũng sẽ không muốn đi đúng không?

Xem kịch xem đến đây, Đậu Đậu không kìm được cười nhạt, sau đó quay sang nói với Tiểu Bạch, “Người anh trai này của cô còn xem như có chút tính người.”

“Anh ta không phải là anh trai tôi.”

Tiểu Bạch phủ nhận, sau đó kéo tay của Đậu Đậu, “Chúng ta đi thôi, giờ này Khải Bình chắc vẫn chưa kịp ăn cơm.”

Khóe miệng Đậu Đậu giật mạnh một cái, “Ờ, đi thôi.”


Cũng may cô không gặp phải mấy chuyện đê hèn như thế này, nếu không nhất định sẽ tức điên đến già đi mất.

Người cha tồi của Tiểu Bạch đúng thật là phong lưu đa tình, cái gì mà Tô gia không thiếu con trai chứ?

Thế này là đi gieo giống à?

Đột nhiên cảm thấy vô cùng cảm thông cho mẹ của Tiểu Bạch làm sao đây.

“Việc này cô sẽ nói với mẹ cô chứ?”

Tiểu Bạch lắc lắc đầu, “Không.”

“Tại sao?”

“Ông ta không xứng.”

“Nhưng ông ta là vì cổ trùng mới… hầy, thứ như cổ trùng ấy mà, rất lợi hại. Trước đây khi tôi còn làm đạo sĩ bắt yêu đã từng gặp phải rồi, người đàn ông trên người có trùng đực, nếu đụng vào người phụ nữ khác, thất khiếu sẽ chảy máu đến chết!”

“Cho nên ông ta chưa từng động chạm gì đến người phụ nữ khác ngoài Trịnh Kiều?”

Đậu Đậu “À, chuyện này, tóm lại tôi đã từng gặp phải là loại cổ trùng có hiệu lực cả đời, trùng đực tuyệt đối không thể phản bội trùng cái, nếu không thất khiếu sẽ chảy máu mà chết.”

Tiểu Bạch không nói gì, mãi lâu sau mới thở dài, “Tôi sẽ suy nghĩ một chút.”

Đậu Đậu gật đầu, sau đó hai người một yêu cùng trở về khu nhà trọ.

Sau sự việc này, người hàng xóm tốt của Cửu Châu là Tiểu Bạch lại nấu một bàn thức ăn cho cả gia đình bốn người nhà cô, sau đó mới quay về 914 nấu cơm chờ Trương Khải Bình tan làm về ăn.


Yêu Nghiệt ôm hai đứa trẻ ra ngoài, kéo đuôi của Viên Viên nhìn một cái rồi nói, “Vợ, đuôi rắn của con gái chúng ta mấy ngày nay có lẽ sẽ đứt.”

Đậu Đậu chợt vui mừng, sau đó lập tức hỏi, “Sau đó thì sao?”

“Sau đó? Sau đó thì em nhanh chóng nhảy lớp đi, có anh ở đây, em nhất định có thể vượt qua kì thi nhảy lớp.”

Yêu Nghiệt thề thốt son sắt đảm bảo, Đậu Đậu không còn cách nào lên tiếng trả lời, “Ừ, em nhảy, thứ hai sẽ xin.”

“Xin cái gì?”

Tên Ngốc đẩy cửa vào ăn cơm trực, cổ áo phông màu trắng còn dính vết mực tàu, bộ dạng đáng thương như vừa bị bài thi giày vò.

Đậu Đậu vào bếp lấy đũa cho cậu ta, sau đó nói một cách rất tùy ý, “Nhảy lớp.”

Tên Ngốc ngồi xuống, vừa gắp một miếng thịt bò kho đã lập tức trợn mắt há hốc miệng, “Nhảy lớp! Sư thúc không phải người bị sốt rồi đấy chứ? Sao lại nói bậy như vậy? Hay là người cảm thấy mười bảy tuổi lớp mười quá mất mặt?”

Đậu Đậu á khẩu, “Làm sao? Có vấn đề gì à?”


Tên Ngốc lập tức nói, “Không sao không sao, không vấn đề gì, tất nhiên là không vấn đề gì…”

Đậu Đậu không nói gì nữa, trong lòng thầm dâng lên nỗi điên cuồng, mười bảy tuổi gì chứ, cô đã sắp mười tám rồi!

Mười tám tuổi vẫn còn học lớp mười, nghĩ thôi cũng cảm thấy bản thân kém cỏi rồi!

Năm đó nếu không phải vì Lý Thúy Vân nhất định bắt nguyên chủ phải có tình chị em sâu đậm với Kim San, thì cô sao phải đến mức phải lưu ban chứ?

Nhất định phải nhảy lớp, bắt buộc phải nhảy!

Tên Ngốc cầm cốc nước lọc uống cho đỡ sợ, vừa uống xong lại lập tức hỏi, “Vấn đề là… nếu người muốn nhảy lên lớp mười một, vậy thì sẽ phải học lớp nào?”

“Ai nói là tôi muốn nhảy lên lớp mười một chứ? Tôi muốn lên học lớp mười hai!”

Tên Ngốc bắt đầu sững lại rồi, “Mười hai? Người không nhầm đấy chứ? Với cái thành tích đó của người, có thể nhảy lên lớp mười một đã là tốt lắm rồi! Mười hai? Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui