Thực ra hắn đã sớm có thể phi thăng lên thành rồng rồi.
Có điều hắn không muốn thăng lên, không muốn làm thần, hắn muốn ở lại thế giới loài người, ở bên người hắn đã đợi một nghìn năm.
Nghĩ đến đây, Yêu Nghiệt ôm lấy vai Đậu Đậu, “Sau khi nhảy lớp, muốn thi trường đại học nào?”
Đậu Đậu luống cuống, “Không biết.”
“Dù sao không ở trong Đế Đô là được, đi đâu anh cũng theo em.”
“… Tại sao không thể là Đế Đô?”
Khóe miệng Yêu Nghiệt giật mạnh, “Suốt ngày ở Đế Đô, em không cảm thấy vô vị à?”
Quan trọng là Sở Minh Hiên ở Đế Đô, Lạc Lê cũng ở Đế Đô! Còn cả cái tên Thượng Quan Lăng Mạch không biết là cái quỷ gì cũng ở Đế Đô!”
Hắn sẽ không thừa nhận lúc nhìn thấy Thượng Quan Lăng Mạch là lại nảy sinh cảm giác nguy hiểm. Cái cảm giác nguy hiểm này của hắn không phải sợ Thượng Quan Lăng Mạch cướp mất vợ. Hắn sợ chính là sợ dòng máu Ma tộc của vợ thức tỉnh. Đến lúc đó người của Ma tộc muốn đưa cô về tiếp nhận lễ tẩy rửa, với công lực hiện giờ của hắn, nếu muốn ngăn cản thì sẽ có chút miễn cưỡng.
Trong sáu giới, Ma tộc là mạnh nhất, tiếp đến là Thần tộc, tiếp sau đó là Tiên tộc, Yêu tộc, Quỷ tộc, Nhân tộc.
Nhưng tương đối công bằng, đó là tộc càng mạnh thì khả năng sinh sản càng yếu.
Nếu không Ma tộc sớm đã thống trị thế giới rồi, còn đến lượt Thần tộc làm việc này sao?
Yêu Nghiệt vừa nói suốt ngày ở Đế Đô chẳng có mùi vị gì, Đậu Đậu suy nghĩ một lúc, trong lòng cũng sâu sắc cho rằng như vậy.
“Suốt ngày ở Đế Đô cũng chẳng thú vị gì, vậy anh nói chúng ta nên đi đâu?”
“Yêu Đô. Nơi đó rất tốt, có sông có núi, bình thường cửa Yêu giới không mở, trị an ở đó còn coi như… khụ, rất tốt!”
“Nếu mở thì sao?”
“Mở ra? Mở ra thì em sẽ đến núi Long Thủ làm áp trại phu nhân của anh. Không phải em thường nói anh là Sơn Đại Vương sao?”
Yêu Nghiệt cười đùa cợt nhả, khóe miệng Đậu Đậu giật mạnh, “Không được, em sợ rắn.”
Vừa nghe thấy Đậu Đậu sợ rắn, Yêu Nghiệt bỗng chốc sững lại.
Được thôi, hắn đã quên mất việc này.
Có điều, vợ chẳng phải không sợ cái đuôi nhỏ của con gái yêu hay sao?
Có lẽ là biểu cảm của Yêu Nghiệt quá rõ ràng, Đậu Đậu không biết làm sao, “Đó là do em sinh ra! Trong cái núi xa xôi hẻo lánh đó của anh có thể so sánh sao, có thể so sánh sao?”
“Không thể.”
“Còn nữa, em đã nghe Lăng Đầu Thanh nói rồi, rắn cái ở cái núi xa xôi hẻo lánh của anh, mỗi con đều nhằm vào anh đó! Bây giờ anh muốn về? Anh đừng có nghĩ!”
Yêu Nghiệt đỡ trán. Lăng Đầu Thanh, cái tên này, thật sự không thể ngu hơn!
Ở trước mặt vợ nói hắn gì mà không tốt, nhất định nói đến mấy đám rắn cái làm cái quái gì chứ?
Không biết vợ hắn từ khi thiết lập quan hệ với hắn trở đi đã trở thành một người hay ghen sao?
Lăng Đầu Thanh hắt xì hơi mạnh mấy cái, sau đó xoa xoa mũi nghi hoặc, gần đây hình như gã không làm gì đúng không? Sao lại bị chửi mắng rồi?
Cũng may Lăng Đầu Thanh không biết những lời nói xấu này trong lòng của Yêu Nghiệt, nếu biết được, nhất định đã khóc ngất trong nhà vệ sinh rồi!
Làm ơn, gã nói những lời đó không phải là để đề cao giá trị của Đại Vương nhà gã sao?
Kể nhiều rắn cái theo đuổi Đại Vương một chút, cũng dễ cho thấy rõ Đại Vương nhà gã rất được ưa chuộng mà!
Gã chính là muốn tiểu phu nhân không chút lo lắng này hiểu rõ, Đại Vương nhà gã anh tuấn phóng khoáng, phong độ tự nhiên, muốn có người phụ nữ nào mà không có, nhìn trúng cô là phúc tám đời của cô đó!
Đừng có suốt ngày sống trong phúc mà không biết hưởng, có đại vương rồi còn muốn lôi tên này kéo tên khác.
Thế nhưng điều gã không biết được đó chính là Đậu Đậu chẳng những không hiểu ý của gã, mà đến cả Đại Vương của gã cũng không hiểu nỗi khổ tâm của gã…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...