Đậu Đậu thấy Yêu Nghiệt không nói gì, hắng giọng nói lại lần nữa, “Anh bảo đảm không quấy rối, bảo đảm không làm mấy chuyện vô vị kia nữa!”
“Anh đảm bảo sau này sẽ không làm mấy chuyện vô vị này nữa, nhưng quấy rối thì… Vợ, thứ lỗi anh ngu dốt, thật sự là không biết hai chuyện này có gì liên quan.”
Đậu Đậu dĩ nhiên biết là không. Nhưng giải đấu bóng rổ lần này là cơ hội tốt để cô hòa nhập tập thể. Không thể tiếp tục để Yêu Nghiệt quấy rối nữa!
Điều quan trọng nhất là trang phục đội cổ vũ thật sự rất ngắn, vậy nên cô giấu lâu như vậy rồi, chưa lấy ra lần nào hết.
À, không dám…
Trang phục đó màu vàng chóe, không biết người đặt trang phục làm sao nữa, dù sao thì cũng là màu sắc của biển cảnh báo.
Mấu chốt không phải màu sắc, mấu chốt là trang phục đó không chỉ lộ bụng, còn lộ đùi nữa!
Buổi mừng lễ thành nhân của Trường Sinh lần trước, hắn hận không thể bọc cô từ đầu tới chân.
Trước kia cô không hiểu được kiểu chiếm hữu này của hắn, nhưng từ lần trước khi Lạc Thi Nhã nhìn hắn không rời cô có thể hiểu rồi.
Bởi vì cô cũng muốn bọc Yêu Nghiệt từ đầu tới chân!
Vậy nên, à, sau khi hiểu được, lần này cô cảm thấy có chút chột dạ. Trước kia cô lý lẽ hùng hồn lắm, hiện giờ giống như cô vợ nhỏ sợ hắn tức giận.
Hiếm khi nắm được điểm yếu của hắn để dùng, nhưng đối diện với đôi mắt của hắn thì khí thế càng ngày càng yếu đi.
Yêu Nghiệt đã thắng Đậu Đậu từ trong lòng rồi, sau đó mặc da rắn tới phòng tắm dạo một vòng, rồi cầm ra một cái túi bị Đậu Đậu bọc lại thành cục tròn.
Đậu Đậu vừa nhìn, gò má đã đỏ ửng.
Thứ đó chính là trang phục cô nhét trong nhà tắm. Vàng chóe, vàng chóe cả người.
Yêu Nghiệt cầm thứ này là muốn làm gì?
Không phải là xé trước mặt cô chứ?
Đậu Đậu liền lo lắng, “Anh… anh định là gì?”
Yêu Nghiệt giũ trang phục đó ra, trầm mặc nhìn một cái, nói, “Thật ra, muốn anh không quấy rối rất dễ thôi.”
Mắt Đậu Đậu sáng lên, tiếp theo nhìn thấy ngọn lửa đang đốt cháy trong mắt Yêu Nghiệt, nhất thời nản lòng.
Dù sao không cần biết thế nào, Yêu Nghiệt sẽ không chịu thiệt.
Đặc biệt là trong chuyện này.
Yêu Nghiệt chờ một lúc cũng không thấy Đậu Đậu hỏi, liền tự mình đưa ra cách giải quyết, “Mặc nó lên cho anh xem, anh sẽ không quấy rồi nữa.”
Đậu Đậu không tin, “Thật sao?”
“Đương nhiên, chỉ cần em mặc, anh bảo đảm sẽ không quấy rối nữa.”
Đậu Đậu suy đi nghĩ lại không nghĩ ra được cái hố nào trong lời nói của Yêu Nghiệt, bèn nghiến răng thay bộ trang phục đó.
Yêu Nghiệt mắt sáng lên nhưng mặt thì sầm lại.
Quần ngắn, áo ngắn, lộ eo lộ đùi lộ da, trang phục như thế này, hắn tuyệt đối sẽ không để cô mặc ra ngoài!
Đậu Đậu đứng đơ một lúc cho hắn nhìn, hỏi, “Có được không? Anh nói lời phải giữ lời đó.”
Yêu Nghiệt nuốt nước bọt, “Ừ, anh nói lời giữ lời.”
Đậu Đậu đang định thay trang phục, cơ thể tự nhiên nặng trịch, con yêu nào đó đã đè lên rồi.
Hắn nói xem, làm sao có thể chỉ xem đơn giản như vậy.
Chuyện xong xuôi, Đậu Đậu cầm trang phục nhăn nhúm đầy vết tích lên, cắn răng cắn lợi hận không thể xé nát nó ra, “Xà yêu chết tiệt! Anh… chắc chắn anh cố ý!”
Yêu Nghiệt gật đầu, thừa nhận cũng rất thẳng thắn vô tư, “Đúng, là anh cố ý đó. Anh chỉ đồng ý không quấy rối hôm thi đấu bóng rổ, nhưng không đồng ý với em là bây giờ không được quấy rối. Được rồi, hiện giờ trang phục bị hỏng rồi, em chỉ có thể mặc da rắn của anh thôi.”
Nói xong lấy từ đầu giường ra một bộ trang phục y hệt, nói, “Nhìn này, gần như giống nhau phải không?”
Gần như giống nhau, nhưng vẫn có chút không giống nhau.
Áo ngắn tay che bụng, còn có quần dài che đùi nữa.
Ngoài màu vàng chóe không đổi ra, đây chính là phiên bản dài ra của trang phục mà!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...