Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
“Ví dụ nghe mẹ anh đi xem mặt? Ví dụ nữa là có người khác sau lưng cô ấy? Tôi nói cho anh biết, nếu anh chỉ là đi xem mặt vậy thì còn tốt, nếu như anh thật sự phản bội cô ấy…”
“Tôi không có.”
Giọng điệu của Trương Khải Bình hết sức kiên định. Đậu Đậu xem sắc mặt của anh ta, thấy anh ta không giống đang giả bộ, “Lẽ nào Tiểu Bạch hiểu lầm anh?”
Ừ, có khả năng.
Nhưng nếu như anh ta không làm chuyện gì thì người ta sao có thể hiểu lầm anh ta được?
Cho nên Trương Khải Bình có ngày hôm nay một chút cũng không đáng thương! Anh ta đáng đời!
Vì thế vẫn nên để cho anh ta đau lòng vài ngày nữa đi.
Đậu Đậu quay người chuẩn bị đi, không ngờ Trương Khải Bình lại đột nhiên mở miệng, “Cô đã gặp Tiểu Bạch rồi?”
“Đúng… Khụ, không có.”
Đậu Đậu có chút chột dạ, nhưng trên mặt vẫn giả vờ rất tốt.
“Tôi là ai? Tôi là đạo sĩ bắt yêu! Tôi bói một quẻ là biết được anh có lỗi với Tiểu Bạch rồi. Anh có người khác hay không tôi không chắc chắn, nhưng anh có Tiểu Bạch rồi còn đi xem mặt, đây là chuyện không thể chấp nhận!”
Tuy nhiên Trương Khải Bình không phải là người dễ đánh lừa. Anh ta tuy không phải là người thông minh nhưng tuyệt đối không phải là đồ ngốc. Bộ dạng tính sổ với anh của cô Kim vừa nãy, cộng thêm câu buột miệng lẽ nào Tiểu Bạch hiểu lầm anh rồi…
Anh khẳng định cô đã gặp Tiểu Bạch. Hơn nữa, Tiểu Bạch không hề quên anh.
Trái tim đã chết của Trương Khải Bình như sống trở lại, nhưng sau khi sống trở lại thì vẫn không bằng chết đi…
Tiểu Bạch vẫn để ý tới anh, nhưng anh không xứng với cô.
Nghĩ tới đây, Trương Khải Bình lại nén thôi thúc ý muốn hỏi sức khỏe Tiểu Bạch ra sao, giả vờ như tin lời Đậu Đậu.
“Đúng vậy, chuyện xem mắt là tôi có lỗi với Tiểu Bạch. Có điều không còn cách nào khác, mẹ tôi tuổi tác đã cao, hi vọng tôi tìm được một người đáng tin để ổn định.”
“Vậy nên anh đi xem mặt sao?” Đậu Đậu rõ ràng là không thể hiểu được, “Ít nhất anh cũng phải để ý tới cảm nhận của Tiểu Bạch chứ?”
“… Là lỗi của tôi.”
“Anh ở bên ngoài rốt cuộc có người khác… Bỏ đi, nền tảng thấp kém, ngoài Tiểu Bạch ra có lẽ không có ai yêu được anh.”
Trương Khải Bình không nói, cầm điện thoại lên giở bức ảnh đưa cho Đậu Đậu.
“Chung cư Vạn Tượng gần đây có một con yêu mới tới không? Hôm đó rõ ràng tôi không đi siêu thị, nhưng đồng nghiệp của tôi lại chụp được bức ảnh tôi mua cái này.”
Đậu Đậu sát lại nhìn một cái, vừa nhìn thấy đống ba con sói tươi ngon khẩu vị da dạng kia nhất thời cũng đơ người.
Đây không phải là thứ hôm đó Lão Cửu nhà cô gói đem về sao?
Lẽ nào… hắn biến thành Trương Khải Bình đi mua?
Được đó ông anh của tôi!
Mua ba con sói thôi mà có thể khiến cho gia đình người ta bất hòa, gần đây có phải là do cô đối với hắn quá tốt rồi không?
Bây giờ nguồn cơn của vấn đề đã tìm thấy rồi, cũng không cần nói nhiều nữa, quay về xử lý hắn thôi!
Nhìn Đậu Đậu không nói gì hết đã muốn về, Trương Khải Bình thắc mắc, “Này, sao cô lại đi vậy? Chuyện… chuyện này rốt cuộc là sao hả?”
Đậu Đậu dừng lại, thật sự là không muốn nói đây là trò quỷ mà Lão Cửu nhà cô làm ra. Cô chỉ có thể từ tận đáy lòng âm thầm nói xin lỗi với Trương Khải Bình, ngoài mặt thì vẫn, “Tôi không biết, tôi về tính toán xem. Tôi đảm bảo một ngày khác nhất định sẽ cho anh giải thích hợp lý.”
Dĩ nhiên phải giải thích rồi, cũng không thể nói là Lão Cửu nhà cô làm được.
Đậu Đậu vỗ vỗ vai Trương Khải Bình, “Anh yên tâm, tôi nhất định giúp anh tìm được Tiểu Bạch trở về.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...