Yêu Nghiệt chen vào, trơ mặt ra không biết xấu hổ, nhất định đòi ngủ chung một túi ngủ với Đậu Đậu. Còn nói trời lạnh rồi, nằm cùng cho ấm. Nhưng Đậu Đậu không hề tin hắn, trực tiếp móc một cá túi ngủ ra khỏi không gian, xem hắn còn có gì để nói nữa.
Yêu Nghiệt nhìn chằm chằm túi ngủ khóc không ra nước mắt, yếu ớt kháng nghị, “Vợ, em ngược đãi anh!”
Đậu Đậu lập tức cạn lời, “Không phải em đã chuẩn bị túi ngủ cho anh rồi đây à?”
“Rắn là động vật máu lạnh, không tự làm ấm chăn được.”
Đậu Đậu nghiến răng, “Nói linh tinh.”
Lúc trước này nọ với cô, nào có nửa điểm động vật máu lạnh chứ!
Đậu Đậu không nói gì, một lúc lâu, khi Yêu Nghiệt cho rằng mình được như ý thì Đậu Đậu đột nhiên mở miệng, “Được rồi, túi ngủ ấm rồi, anh ngủ cái này đi.”
Sau đó không đợi Yêu Nghiệt phản ứng, cô chui ra khỏi túi ngủ, chui vào cái túi ngủ khác.
Yêu Nghiệt kéo chăn lảm nhảm, quay đi quay lại cũng chỉ có mấy câu nói kia, “Vợ, em thay đổi rồi, em không yêu anh nữa.”
Đậu Đậu buồn bực, “Anh có thể dừng mấy cái suy nghĩ bậy bạ trong đầu đi được một lúc không hả? Đây còn đang ở bên ngoài đấy!”
Yêu Nghiệt xích xích xích qua, “Vợ, anh cũng không muốn, nhưng mà nó đứng lên rồi.”
Đậu Đậu không muốn để ý đến hắn, trực tiếp ném cho hắn một câu, “Anh không có tay à?”
Yêu Nghiệt rất khó chịu, hồi lâu, giống như nghĩ ra được lí do gì, lại xích qua, “Nhưng mà như vậy là không chung thuỷ với em!”
Đậu Đậu, “... Trước kia không có em thì anh giải quyết thế nào?”
Yêu Nghiệt uất ức, “Anh nhịn.”
“Vậy bây giờ anh cũng nhịn đi!”
“Vợ, anh kể cho em nghe một câu chuyện nhé.”
Đậu Đậu ngẩn ra, vẫn chưa nghĩ rõ đây là thủ đoạn gì, Yêu Nghiệt đã bắt đầu kể rồi.
Tóm tắt câu chuyện: Trước đây có một người đàn ông luôn nín nhịn, sau đó anh ta có vợ, vợ anh ta ngược đãi anh ta còn bảo anh ta nhịn đi, sau đó... anh ta chết rồi!
Nhân lúc Đậu Đậu đang đực mặt ra, Yêu Nghiệt kéo cánh tay nhỏ của cô qua. Sau Đậu Đậu mềm lòng, liền nghĩ, dù sao cũng là dùng tay, cũng sẽ không làm lỡ chuyện ngày mai, sau đó liền mặc hắn. Tiếp cô bị tên yêu nào đó hôn hôn sờ sờ, rồi... càng không thể vãn hồi.
Đậu Đậu hung hăng ấn lên eo Yêu Nghiệt, sau khi ép hắn dừng lại, cô cảnh cáo hắn, “Hôm nay chỉ được một lần thôi, không được thêm nữa.”
Yêu Nghiệt chưa thỏa mãn hôn cổ cô, “Vợ, lần này bao nhiêu điểm?”
Đậu Đậu, “... Năm điểm.”
Yêu Nghiệt lập tức vui vẻ, “Điểm tối đa? Tốt như vậy sao?”
Đậu Đậu nghiến răng nghiến lợi đạp hắn một cái, “Điểm tối đa là mười điểm!”
Nói xong liền nghe thấy âm thanh cọ xát, nghĩ thầm hiệu quả cách âm của cái lều này thật không tốt, may mà bên cạnh không có ai___Không đúng! Tên Ngốc!
Nghĩ tới đây, Đậu Đậu không khống chế được sức hồng hoang trong cơ thể nữa, “Con Xà yêu chết giẫm! Ông nội anh! Lều của Tên Ngốc cách chỗ này không đến hai mét! Anh bảo em phải vất mặt mũi đi đâu hả?”
Yêu Nghiệt vội vàng an ủi, “Vợ, anh đã bố trí kết giới rồi, cậu ta không nghe thấy đâu, tin anh đi.”
Đậu Đậu hít sâu, lại hít sâu, sau đó xoay người, mắt không thấy tâm không phiền. Yêu Nghiệt thấy cô tin rồi, lại bắt đầu nghĩ đến vấn đề năm điểm.
Năm điểm, mới một nửa?
Chẳng lẽ là bị ấn lên eo cho nên đã bị tổn thất về mặt thời gian rồi?
Đúng, nhất định là như vậy!
Yêu Nghiệt tổng kết kinh nghiệm, mở kết giới ra, nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, chuẩn bị ôm vợ ngủ.
Còn chưa động vào cô, đã nghe Đậu Đậu mở miệng, “Đã nói hôm nay chỉ được một lần rồi, sao anh còn… Thứ gì cắn chân em thế?”
Yêu Nghiệt nhanh chóng nhìn mắt cá chân vợ, phát hiện không biết từ lúc nào, nơi đó đã quấn một thứ xanh xanh, có hai cái lá rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...