Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Vừa rồi lúc Viên Viên khóc, Đậu Đậu không hề dỗ. Cô thấy với tính tình của Viên Viên, khóc mà không có ai dỗ thì sẽ khóc mãi không nín. Nhưng Viên Viên chỉ khóc một tiếng đã nín rồi.

Điều này chứng minh cái gì?

Nhất định có người dỗ rồi!

Cô gần như đã có thể khẳng định - Yêu Nghiệt vẫn có chuyện gì giấu cô!

Hại cô, lừa gạt cô, trêu chọc cô... những thứ này đều là nợ cũ, cô không nói gì nữa. Mấy ngày nay nể tình hắn xoắn xuýt đấm lưng cho, cô đã gần nguôi hết giận rồi. Vốn dĩ cô còn nghĩ mấy hôm nữa sẽ tha thứ bỏ qua cho hắn. Nhưng bây giờ, hắn nhìn người phụ nữ khác như vậy… Khụ, cái này không tính, cái này cô thừa nhận đúng là cô vô lý thái quá.

Nhưng hắn lại giấu cô chuyện hắn đang trao đổi với trứng?

Hắn___cứ tiếp tục làm trẻ con đi!

Đậu Đậu sầm mặt lại lau khô người cho Viên Viên, cầm lấy kính đeo lên, sau đó bắt đầu mặc quần áo cho con gái.


Viên Viên thấy Đậu Đậu tức giận, lập tức biến thành một em bé ngoan ngoãn, mặc cho Đậu Đậu hí hoáy mặc váy, nó không dám thở mạnh một tiếng.

Có phải nó đã gây họa rồi không?

Mẹ sẽ không vì nó khóc nháo mà không thích nó nữa chứ?

Nghĩ như vậy Viên Viên lập tức sợ hãi, vội vàng nhào vào lòng Đậu Đậu thơm cô.

Đậu Đậu xoa cái đầu nhỏ của nó biểu thị mình không tức giận, sau đó lục tủ quần áo, thay cái áo dài màu đỏ Sở Ngọc Bình chuẩn bị cho cô hôm lễ trưởng thành của Trường Sinh rồi đi ra ngoài.

Đậu Đậu vừa ôm con gái đi ra, ánh mắt Yêu Nghiệt đã nghiêm chỉnh lại ngay. Đậu Đậu không nhìn hắn, đặt con gái lên sô pha, cầm điều khiển từ xa bắt đầu đổi kênh.

Yêu Nghiệt thở ra một hơi lạnh, vội vàng căng mặt không nhìn cô.

Vợ làm sao thế?

Đang ở nhà mà?

Tại sao đột nhiên lại ăn mặc như vậy?

Cô không biết cô mặc như vậy hắn sẽ… Cô quả thật không biết, cô cũng không biết hắn là hắn.

Khụ, được rồi, cô mặc mấy bộ đồ bình thường ở nhà thật sự đã rất đẹp rồi. Đột nhiên mặc một bộ xinh đẹp như vậy, bộ dạng còn… Chết, không được, không nhịn nổi nữa rồi!

Yêu Nghiệt đột nhiên đứng lên, không nói câu nào chạy vọt vào nhà tắm.

Đậu Đậu liếc mắt qua, trong lòng âm thầm đắc ý. Hừ, cho anh giấu tôi này! Không dễ chịu đúng không?


Yêu Nghiệt trốn vào nhà tắm khôi phục lại nguyên dạng, nhìn chằm chằm người anh em đã nhịn mấy ngày cuối cùng không nhịn được nữa đứng thẳng lên, khổ sở nhìn tay phải của mình.

Hắn thở dài, vặn nước lạnh ra tắm. Còn tiếp tục như vậy nữa, hắn nhất định sẽ bị nhịn đến chết.

Không được, phải mau chóng nghĩ cách giải thích chuyện núi Đạo Vương với vợ.

Con trai nói đúng, Lạc Lê không cho hắn nói hắn liền không nói, sao hắn lại nhát gan như vậy chứ?

Nghĩ tới đây, Yêu Nghiệt cầm Thiên Vấn gọi Kính Linh ra, “Này, ngươi nói xem, vợ ta có thích ta không?”

Kính Linh Tứ Bất Tượng tự dưng bị Yêu Nghiệt gọi ra ba lần, hai lần trước vấn đề hắn hỏi đều lấp lửng, cho nên Kính Linh tùy tùy tiện tiện bịa ra cho hắn luôn.

Nhưng lần này lại khác, lần này, hắn trực tiếp hỏi Đậu Đậu có thích hắn không.

Câu hỏi này, Kính Linh thật sự không có cách nào nói dối được.

Vì vậy Kính Linh do dự một chút, chỉ có thể gật đầu, “Thích.”


Yêu Nghiệt lập tức hớn hở ra mặt, “Thật không?”

Kính Linh gật đầu, “Thật.”

Mẹ kiếp! Tại sao không thể nói dối chứ!

Nhìn thấy con Thần Long đáng ghét đã từng lấy việc hủy diệt Thiên Vấn ra uy hiếp nó đắc ý như vậy, nó rất khó chịu biết không hả?

Không được, nhất định phải nghĩ cách lừa hắn!

Kính Linh vừa định lừa Yêu Nghiệt thì đúng lúc Yêu Nghiệt cho Kính Linh cơ hội.

Hắn hỏi, “Vậy vợ ta thích ta ở điểm nào?”

Kính Linh trong lòng thì cười ha ha như điên, nhưng ngoài mặt vẫn tỉnh bơ, “Khụ, có lẽ là... à, sinh con không đau.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui