Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

“Lão đại sư huynh, tiếp theo nên làm gì bây giờ? Siêu độ sao? Đứa bé trong bụng của cô ta đã thành hình rồi, em có phải đuổi theo Hắc Bạch Vô Thường không?”

Tiểu Đoan nhìn về phía Lạc Lê, Lạc Lê vừa muốn mở miệng nói thì Kim San đã hốt hoảng tỉnh lại. Cô ta nhìn thấy con quỷ nhỏ ngồi trên bụng mình, lập tức hét lên bắt đầu nắm tay lại đấm lên bụng mình.

Con quỷ nhỏ quay đầu nhe răng về phía Kim San, làm Kim San sợ hãi không ngừng run rẩy, “Cầu xin mày, bỏ qua cho tao đi, tao sẽ thắp hương cho mày. Cầu xin mày bỏ qua cho tao đi...”

Lần này Lạc Lê không trì hoãn nữa, vội vàng phân phó Tiểu Đoan đuổi theo Hắc Bạch Vô Thường.

Khoảng cách từ dương quan đến quỷ môn quan, ít nhất cũng phải đi mất một ngày một đêm. Mỗi ngày Hắc Bạch Vô Thường đều phải chở rất nhiều hồn phách xuống âm phủ, cho nên bây giờ bọn họ vẫn còn đang ở trên trần gian câu hồn phách của những người phàm đã hết tuổi thọ khác. Nhất định đứa bé của Kim San vẫn chưa hết tuổi thọ, cho nên bây giờ đuổi theo vẫn còn kịp.


Sau khi Tiểu Đoan đi, lại có một đạo sĩ bắt yêu khác cùng với lão A đi xuống giữ Kim San lại. Lạc Lê làm phép, tóm chặt quỷ nhỏ bắt đầu siêu độ.

Quỷ nhỏ siết chặt quả đấm, như đang phải chịu sự đau đớn cùng cực nào đó. Trên đầu nó toát ra rất nhiều khí màu đen mờ ảo, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trở nên trắng bệch.

Năm phút trôi qua, quỷ nhỏ bắt đầu giãy giụa, lộ ra khuôn mặt xám xanh lúc đầu, không ngừng nhe răng nhếch miệng về phía Lạc Lê. Nhưng Lạc Lê cũng không vì vậy mà dừng tay, tốc độ niệm Vãng Sinh Từ càng lúc càng nhanh.

Đậu Đậu tìm một cái ghế đẩu rồi ngồi xuống, lấy một túi hạt dưa từ trong ngọc Trư long ra. Vẫn là thằng nhóc hiếu thuận, mua quần áo rồi mua đồ chơi trẻ em cho con trai con gái, lại còn sợ cô rảnh quá nên mua cho cô đồ ăn vặt nữa.

Khụ, thật ra không phải là tên ngốc mua cho cô!

Tên Ngốc không biết bé gái rắn nhỏ thích ăn cái gì, nên dứt khoát thấy cái gì thì mua cái đó. Sau đó để chung một chỗ với mấy bộ váy nhỏ xinh đẹp, rồi tất cả đều đưa cho Đậu Đậu. Cho nên cảm giác tên ngốc hiếu thuận gì đó đều là mây bay, người ta rõ ràng là mua cho con của cô.

Thấy cô vợ nhỏ cắn hạt dưa, khóe miệng Yêu Nghiệt giật một cái, nghĩ thầm: Vợ đúng là vợ, đến tham gia náo nhiệt, thậm chí còn chuẩn bị cả hạt dưa nữa.

Sau đó hắn dứt khoát cũng đi đến kéo cái ghế đẩu sang, an vị ở bên cạnh Đậu Đậu, vừa xem náo nhiệt theo cô, vừa nhìn cô cắn hạt dưa.


Đậu Đậu thấy Yêu Nghiệt nhìn cô, tưởng là hắn cũng muốn cắn. Vì vậy cô khá hào phóng, lấy ra một túi hạt dưa khác đưa cho Yêu Nghiệt. Mặc dù đang giận hắn, nhưng cũng không thể để một mình cô cắn, còn hắn uất ức ngồi nhìn có phải không?

Cắn đi! Không phải chỉ là một túi hạt dưa thôi à, bà đây nuôi được!

Thấy tình hình như vậy, đám đạo sĩ bắt yêu đang hóng hớt ở trên tầng hai đã choáng rồi. Cô em này nhìn qua cũng chỉ có đạo hạnh là đạo sĩ bắt yêu Lam Anh thôi, thế tại sao lại có thể thu phục được một con yêu nhỏ có thiên phú dị bẩm như thế chứ?

Chẳng lẽ là vì hạt dưa?

Không nghĩ ra, không nghĩ ra...

Lạc Lê siêu độ cho quỷ nhỏ đã đến giai đoạn gay cấn, Kim San hét lên một tiếng, dưới thân chảy ra một bãi nước ối màu vàng. Trong bụng cô ta bắt đầu động đậy, từng cơn đau kéo đến như có thứ gì đó muốn chui ra ngoài. Cô ta bắt đầu không khống chế được mà kêu to như sản phụ sắp sinh con.


Không, không phải cô ta như sản phụ sắp sinh con! Mà cô ta chính là sản phụ sắp sinh con!

Vì quỷ nhỏ vào bụng nên thai nhi trong bụng cô ta đã nhanh chóng lớn lên, mặc dù bây giờ quỷ nhỏ đã đi ra rồi nhưng thể xác của đứa bé trong bụng cô ta không có cách nào biến trở về dáng vẻ lúc trước được nữa.

Cô ta... sắp sinh rồi!

Trong Cục bắt yêu yên tĩnh đến lạ, ngoại trừ tiếng hét chói tai vỡ tim vỡ phổi của Kim San ra thì chỉ còn tiếng lách tách vang lên khi Đậu Đậu và Yêu Nghiệt cắn hạt dưa.

Lão A ấn Kim San không ngừng nhúc nhích lại, nhìn thấy nước ối đang chảy ra thì hô về phía tầng hai, “Sắp sinh rồi, có ai biết đỡ đẻ không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui