Vừa nãy hắn còn đang do dự, nhưng bây giờ thấy Đậu Nhi nghiêm túc như vậy, hắn gần như đã chắc chắc cô sẽ để xà yêu cứu người.
Nhưng Đậu Đậu nghe xong, trong nháy mắt sắc mặt trở nên lạnh lẽo. Sau đó giọng nói lập tức thay đổi, như gió lạnh mùa đông, lạnh đến tận xương, “Anh lặp lại lần nữa.”
Sự chắc chắn vừa nãy của Lạc Lê lập tức trở nên lung lay, dưới câu hỏi không mang theo chút tình cảm nào của cô, khí thế yếu đi trong nháy mắt. Trên dưới Cục bắt yêu lập tức trở nên yên tĩnh đến kì lạ. Bọn họ cảm thấy nhất định là mình nhìn lầm rồi, Thiếu soái của bọn họ, lão đại bắt yêu của bọn họ, sao khí thế lại kém như vậy được chứ?
Đúng, đúng, nhất định là nhìn lầm rồi, nhất định là bọn họ nhìn lầm rồi!
Nhưng khi Lạc Lê mở miệng lần nữa, mọi người đã không có cách nào lừa gạt bản thân.
Bởi vì lão đại của bọn họ vừa do dự, vừa cẩn thận, nói lại một lần, “Anh… bọn anh cần một con yêu tốt dẫn hồn.”
Đậu Đậu châm chọc nở nụ cười, sau đó cởi găng tay màu trắng ra, “Tôi còn tưởng là anh có cách gì, thì ra là như thế này. Chúng ta không có tiếng nói chung rồi, tạm biệt.”
Nói xong, cô tiện tay ném găng tay màu trắng xuống đất, xoay người rời đi, kiên quyết không chút do dự.
Lạc Lê lại muốn mượn yêu nhỏ dẫn con quỷ kia ra?
Vậy mà hắn cũng nghĩ ra được?
Cô cũng là đạo sĩ bắt yêu, còn là đạo sĩ bắt yêu không kém so với Lạc Lê. Cách này trước đây khi cô tu đạo ở núi Đạo Vương không phải là không nghĩ tới. Thuyết phục một con yêu tốt tự mình rời hồn, con quỷ nhỏ sẽ ngấp nghé thể xác mạnh mẽ của yêu tộc, chui từ trong thân thể thai nhi ra ngoài.
Cái này được gọi là dẫn hồn. Nhưng yêu dùng để dẫn hồn chỉ có thể là yêu tốt. Bởi vì yêu ác quá hung tàn, cho dù có rời hồn, thì quỷ nhỏ cũng sẽ kiêng dè, không dám tùy tiện đi đoạt thể xác của yêu ác. Lúc dùng yêu tốt dẫn quỷ nhỏ, đạo sĩ bắt yêu sẽ bắt con quỷ nhỏ lại, hồn của yêu tốt cũng có thể trở về.
Nghe ra thấy cũng rất tốt có phải không?
Nhưng nếu kết quả là đạo sĩ bắt yêu không đủ nhanh tay lẹ mắt thì quỷ nhỏ sẽ cướp đoạt thể xác của yêu tốt. Trong tình huống này, một khi yêu tốt rơi xuống thế bất lợi, quỷ nhỏ xâm chiếm thành công, đạo sĩ bắt yêu không những không thể bắt được quỷ nhỏ, ngược lại sẽ hại yêu tốt. Đến lúc quỷ nhỏ dung hợp với thân thể của yêu tốt sẽ sinh ra một loài còn mạnh mẽ hơn nữa - đó chính là quỷ yêu.
Huống chi dùng yêu tốt dẫn hồn vốn đã là một chuyện cực kì không công bằng rồi! Yêu thì sao chứ? Yêu thì không phải là do cha sinh mẹ nuôi à? Dựa vào cái gì yêu phải tự mình rời hồn hi sinh thể xác của mình để dẫn quỷ nhỏ ra?
Những đạo lý này ngay cả một người có tam quan đã bị hủy hết như cô cũng biết, Lạc Lê thân là lão đại của Cục bắt yêu lại có thể nói ra miệng được!
Đậu Đậu tức giận đi ra khỏi cửa, Lạc Lê đuổi theo kéo cô lại.
“Đậu Nhi, em hãy nghe anh nói, con quỷ nhỏ này mới chỉ có ba mươi lăm năm đạo hạnh thôi. Dùng yêu nhỏ dẫn hồn nhất định có thể thành công!”
Đậu Đậu càng tức giận thì càng bình tĩnh, nghe Lạc Lê nói như vậy thì không mặn không nhạt nhướn mày, “Ồ, cho nên?”
“... Cho nên… có thể cho bọn anh mượn tên xà yêu kia… Em trai của tên xà yêu kia dùng một chút được không? Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, anh đảm bảo với em.”
Tên xà yêu kia đã là yêu tôn rồi, làm sao con quỷ nhỏ đó có thể tranh giành với hắn chứ? Chỉ là mượn ngoại hình trẻ con của hắn ra dùng một chút, căn bản sẽ không tạo nên bất cứ ảnh hưởng gì cho hắn cả. Cho dù hắn ở trong lòng Đậu Đậu chỉ là em trai của trên xà yêu kia, nhưng năng lực của hắn đã bày ra đó, căn bản không phải một yêu tốt bình thường có thể so sánh được.
“Không thể!” Đậu Đậu không chút nghĩ ngợi bác bỏ.
Cho dù biết Yêu Nghiệt rất mạnh, cho dù biết Yêu Nghiệt nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng cô theo bản năng lại không muốn Yêu Nghiệt chịu uất ức.
Người đàn ông của cô, chỉ mình cô được bắt nạt mà thôi!
Người khác nghĩ cũng đừng nghĩ!
Trong lòng Đậu Đậu đơ ra, vừa nãy cô mới nghĩ gì?
Người đàn ông của cô?
“Đậu Nhi, em biết rõ nó sẽ không xảy ra chuyện gì, vì sao lại không chịu? Lẽ nào là vì nó là… vì nó là em trai của tên xà yêu kia?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...