Ông ta chỉ muốn dẫn đám cảnh sát đi dạo một vòng quanh Cục bắt yêu để nhìn ngắm một chút thôi, nhưng mà như vậy cũng phải tìm được Cục bắt yêu cái đã.
Có điều Cục bắt yêu tự nhiên biến mất, đám cảnh sát này coi như cũng đã có nhận thức rồi nhỉ?
Nghĩ tới đây, Cục trưởng Lương hắng giọng, “Khụ, đã nhìn thấy chưa? Thiên hạ to lớn! Không thiếu cái lạ! Tổ trọng án các cậu không nên cảm thấy mình phá được vài vụ án lớn thì đã rất lợi hại. Lần sau tiến sĩ Bạch lại đến Cục, tôi xem còn ai dám đến chỗ tôi cáo trạng nữa không.”
Ban đầu Cục trưởng Lương nhận được điện thoại của Lạc Lê, không nói hai lời lập tức chộp trọng án tổ nòng cốt nhiều kinh nghiệm tới. Vì vậy một đám cảnh sát tốt phá trọng án bắt hung phạm của Cửu Châu, cứ như vệ sĩ bị lôi kéo chạy một vòng trên đường cái.
Về sau Trương Khải Bình nghe người trong Cục nhắc tới, không khỏi âm thầm cảm thấy may mắn mình chỉ là một cảnh sát nhỏ, những vụ trọng án này còn chưa tới phiên anh ta đến tra. Nếu không anh ta mang theo Tiểu Bạch đến, không phải lại thành con thiêu thân ư?
Nói chung, Cục trưởng Lương online dạy dỗ đám cảnh sát dưới quyền một trận, sau đó lập tức dẫn bọn họ đi.
Lạc Lê ở bên trong thu tất cả những điều này vào trong mắt, lắc đầu thầm nghĩ, Cục trưởng Lương này thật đúng là xứng với danh trẻ con. Bình thường giả bộ đứng đắn trước mặt đám cấp dưới, nhưng thực tế lại vô cùng thích hóng hớt, lại còn hay tò mò. Nghe nói ông ta ở nhà còn chơi trò đổi quần áo cho búp bê barbie với cháu gái nhỏ, không biết là thật hay giả nữa. Hắn chỉ cần nghĩ tới một ông cụ mập như quả bóng chơi búp bê barbie với cháu gái nhỏ, đã cảm thấy hình ảnh quá đẹp, không dám nhìn thẳng.
Hắn không đành lòng nhìn thẳng Cục trưởng Lương chơi búp bê barbie với cháu gái, nhưng mà hắn không biết rằng việc hắn trang điểm thành búp bê lực sĩ thì Đậu Đậu cũng không dám nhìn thẳng.
Sau khi Cục trưởng Lương đi không bao lâu thì Đậu Đậu đã cầm danh thiếp mà Lạc Lê để lại tìm đến Cục bắt yêu. Thật ra Cục bắt yêu cũng không khó tìm, chỉ là dùng trận pháp làm cho con đường quanh co vòng vèo mà thôi, người bình thường không hiểu thì không đi vào được.
Đậu Đậu vừa đến, Lạc Lê liền biết ngay lập tức. Thấy Yêu Nghiệt giả bộ làm một đứa trẻ đi theo sau lưng cô thì vội vàng mở cửa nói, “Đến rồi, mau vào đi.”
Đậu Đậu bị một tòa kiến trúc đột nhiên xuất hiện trước mắt làm sợ hết hồn.
Khi phục hồi tinh thần thì cô không khỏi nghĩ: Lại bị thủ thuật che mắt đơn giản như vậy làm cho hoảng sợ, quả nhiên là đã quá lâu không đi bắt yêu nên sắp không khác gì phế nhân rồi!
Nhưng cô rất tò mò cách giải quyết quỷ thai đã vào bụng, vì vậy cũng không để ý những chi tiết này.
Đi theo Lạc Lê vào Cục bắt yêu, Đậu Đậu nhìn khắp nơi, phát hiện Cục bắt yêu như là một cơ quan chính phủ, kiến trúc rộng lớn đẳng cấp!
Lạc Lê dẫn cô đi thẳng đến một tòa nhà lớn nhất, lầu một của chỗ đó đã tụ tập không ít đạo sĩ bắt yêu. Lướt qua ít nhất cũng có tầm hai mươi người.
Lạc Lê không giới thiệu tất cả, mà chỉ chỉ vào lão A và Tiểu Đoan trong đó, nói, “Đây là lão A, đây là Tiểu Đoan.”
Đậu Đậu gật đầu, “Chào lão A, chào Tiểu Đoan, tôi là Đậu Đậu. Hai người có thể không cần để ý đến tôi, tôi chỉ đến xem náo nhiệt thôi.”
Tiểu Đoan phụt một tiếng bật cười, “Biết mà biết mà, em mới tí tuổi đầu, có thể giúp được cái gì chứ?”
Nhưng Đậu Đậu chỉ khiêm tốn một chút thôi ok! Cô có thể giúp được rất nhiều đó!
Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là Kim San ở đâu nhỉ?
Thấy Đậu Đậu nhìn bốn phía, Lạc Lê hắng giọng một cái, “Quay về hết đi, muốn xem thì lên lầu hai mà xem.”
Nhóm đạo sĩ bắt yêu tản ra như đàn chim vỡ tổ, để lộ Kim San đang mang thai vừa nãy bị bọn họ vây quanh, cùng với tổ hai người có khuôn mặt mờ mịt, Lý Thúy Vân và La Chính Hi.
“Lão A, đã kí văn kiện chưa?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...