Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Trong mắt Đậu Đậu thoáng qua một tia gian xảo rồi biến mất ngay, nhanh đến nỗi không kịp bắt lấy. Yêu Nghiệt đột nhiên có một loại dự cảm xấu. Không phải phụ nữ đều ghét người khác gọi mình già sao? Vừa rồi hắn nói chị giống chị không giống dì, chẳng lẽ có chỗ nào sơ hở à?

Lúc Yêu Nghiệt đang thấp thỏm có thể lừa gạt qua được ải này không thì Đậu Đậu đã giơ bàn tay trắng nõn ra xoa xoa đầu hắn, “Ừ, đúng là rất ngoan, miệng cũng ngọt, rất biết nói chuyện.”

Thứ lỗi cho Yêu Nghiệt đen tối, trong nháy mắt đã nghĩ xiêu vẹo rồi. Miệng ngọt, Haiz, miệng vợ thật sự rất ngọt, chỉ không biết tiếp tục như vậy, lúc nào mới có thể được nếm tiếp.

“Nhưng mà nó không phải là người mà con xà yêu chết giẫm kia phái đến để giám sát tôi chứ?”

“Khụ... Không, không phải.”

Lăng Đầu Thanh chột dạ phủ nhận, sau đó dè dặt nhìn đứa bé mà Đại Vương biến thành kia, ánh mắt đó viết rõ mồn một: Đại Vương, thuộc hạ nói như vậy được chứ?


Hình người bé nhỏ trong lòng Yêu Nghiệt không tự chủ trợn mắt, lập tức dùng tiếng yêu để gào thét: Đương nhiên không được! Ngươi chột dạ cái gì chứ? Chút chuyện nhỏ như vậy cũng không làm được, ta còn cần ngươi làm cái gì hả?

Lăng Đầu Thanh:... Đại Vương, thuộc hạ sai rồi!

Yêu Nghiệt hừ lạnh: Cây ngay không sợ chết đứng! Cây ngay không sợ chết đứng hiểu không hả?

Lăng Đầu Thanh rất vô tội: Nhưng Đại Vương…

Yêu Nghiệt trực tiếp ngắt lời gã: Không có nhưng nhị gì hết, ngươi không nói dối, ta dĩ nhiên không phải là người con xà yêu chết giẫm phái đến theo dõi cô ấy rồi, bởi vì___ ta chính là con xà yêu chết giẫm đó đây!

Lăng Đầu Thanh lập tức bị tẩy não, gã cảm thấy Đại Vương nói đúng. Chỉ có điều, Đại Vương nói mình như vậy được hả?

Yêu Nghiệt cảnh cáo Lăng Đầu Thanh đừng có lải nhải, hắn có thể trở về phòng 912 hay không thì phải xem biểu hiện của Lăng Đầu Thanh rồi. Lăng Đầu Thanh lập tức cảm thấy trách nhiệm của mình vô cùng to lớn, vội vàng bổ sung thêm một câu, “Đứa bé của Xà tộc này không có chút quan hệ nào với Đại Vương cả, thật đó!”

Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, thầm nghĩ, diễn đi, cứ tiếp tục diễn cho bà đây xem đi, được lắm, xem bà cô đây đối phó với mấy người thế nào!

Nghĩ tới đây, Đậu Đậu nhướn mày, “Thật sự không có chút quan hệ nào sao?”

Lăng Đầu Thanh gật đầu như gà con mổ thóc, “Thật sự không có!”


Đậu Đậu bới lông tìm vết, “Ồ, nhưng nó nhỏ xíu như vậy, gặp phải nguy hiểm sẽ không làm vướng chân tôi chứ?”

Lăng Đầu Thanh quả quyết lắc đầu, “Không đâu.”

Lần này gã nói rất kiên định, bởi vì sao mà Đại Vương có thể có liên quan tới ba chữ “làm vướng chân” này chứ? Chắc chắn là không!

Đậu Đậu vẫn bới lông tìm vết, “Vậy nếu như tôi đi ra ngoài bắt yêu, những đạo sĩ bắt yêu khác nhìn ra nó là yêu thì làm thế nào?”

Lăng Đầu Thanh vỗ ngực một cái, “Cái này thì cô cứ yên tâm, đạo sĩ bắt yêu Cửu Anh cũng không nhìn ra được nó là yêu!”

Nói xong liền bị Đại Vương nhà mình hung hăng nhìn, gã ý thức được lời này của mình hơi lộ tẩy, vội vàng bổ sung nói, “Nó là anh em ruột với Đại Vương, Đại Vương lợi hại như vậy, em trai của ngài ấy có thể kém sao?”


Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, “Vừa rồi không phải anh còn nói nó không cha không mẹ không ai thương không ai yêu à?”

Đúng là nói dối không chớp mắt, câu sau đá câu trước!

Thấy Lăng Đầu Thanh sắp lộ tẩy rồi, Yêu Nghiệt vội vàng ra tay, “Chị, anh trai em không quan tâm đến em, cho nên em thật sự là không có ai thương không có ai yêu cả!”

Hình người nho nhỏ trong lòng Đậu Đậu nảy ra một ý xấu, hiểu rõ gật đầu, “Ừ, đúng, anh trai em không phải là thứ tốt đẹp gì cả.”

Khóe miệng Yêu Nghiệt giật giật, rất muốn cãi lại mấy câu cho mình. Nhưng cân nhắc việc khó có được vợ vì cùng chung mối thù mà tiếp nhận hắn, vội vàng tự bôi đen mình nói, “Đúng! Anh ta không phải thứ tốt đẹp gì cả!”

Thấy Yêu Nghiệt khuất phục, Đậu Đậu thầm thoải mái trong lòng, sau đó lại giơ tay ra xoa đầu Yêu Nghiệt, mang theo chút thông cảm và tình mẹ, “Đứa bé này, số em thật là khổ! Nếu quan hệ của em với anh trai em đã không tốt, vậy chị sẽ đồng ý giữ em lại!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui