Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Đậu Đậu giận điên người, cô tự nói với chính mình, không thể giận, tức giận há chẳng phải là chứng minh mình rất để ý à?

Rõ ràng cô không hề để ý đến hắn chút nào cả! Một chút cũng không!

Hơn nữa, cô đã quyết định thù con xà yêu đó đến cuối đời rồi! Cho nên nhất định không được để ý đến hắn!

Đúng, chính là không thèm để ý!

Nghĩ đến đây, Đậu Đậu khẽ nhướn mày, “Ồ! Vậy sao? Tôi còn định bảo cậu đi tìm Lăng Đầu Thanh bảo anh ta viết một cuốn ‘Sổ tay nuôi dưỡng xà yêu’ nữa. Nếu anh ta đã không còn ở đó nữa thì thôi vậy.”

Sổ tay nuôi dưỡng xà yêu?


Yêu Nghiệt đột nhiên nảy ra một ý tưởng, có ngay kế hoạch để có thể tiếp tục ở lại bên cạnh vợ. Sau đó hắn nhìn Diệp Tinh Trạch, nói, “Tôi đi tìm Lăng Đầu Thanh, cậu nói với cô ấy là Lăng Đầu Thanh vẫn chưa đi, chuyện sau đó cậu không cần quan tâm nữa.”

Mí mắt Diệp Tinh Trạch run rẩy, sau đó vội vàng nói với sư thúc, “Khụ... thật ra thì, con rắn đó… sư thúc, vừa rồi là con gạt người.”

Đậu Đậu đang lộn một bộ quần liền áo hình chó đốm ra để thay cho con trai, không thèm ngước mắt lên, “Ồ, cậu gạt tôi cái gì?”

Diệp Tinh Trạch hít sâu một hơi, “Thật ra... Đại thần… À, con rắn đó vẫn chưa đi, anh ta… anh ta vẫn đang ở nhà con.”

Đậu Đậu giả vờ kinh ngạc, sau đó nhìn thấy Diệp Tinh Trạch nhìn ra cửa, biết là con yêu xà chết giẫm đó đã đi rồi. Cô cũng muốn xem xem rốt cuộc con yêu xà chết giẫm đó muốn giở cái trò gì.

Thế là cô cài cái nút áo cuối cùng cho con trai, nói, “Vậy lát nữa cậu nói với anh ta là tôi không biết nuôi xà yêu nhỏ tuổi, bảo anh ta viết một cuốn ‘Sổ tay nuôi dưỡng xà yêu’ cho tôi. Sau đó...”

“Sau đó làm sao ạ?”

“Sau đó thì anh ta có thể yên lặng mà cút xéo đi rồi.”

Khóe miệng tên ngốc giật giật, yếu ớt đáp lại, “Vâng, con biết rồi.”

Sau đó cậu vội vàng và hai miếng cơm, đậy cái vỏ trứng nhỏ của Viên Viên lên ra dấu im lặng, nói, “Sư thúc con ăn xong rồi, con đi nói với Đại thần đây.”


Đậu Đậu ừ một tiếng, nhìn tên ngốc ra khỏi phòng 912. Không bao lâu sau, Lăng Đầu Thanh đã yếu ớt gõ cửa phòng 912. Tên ngốc núp ở đằng sau không nhìn rõ nét mặt, bả vai run run, giống như đang cười.

Đậu Đậu mở cửa, không hề tươi cười, đi thẳng vào chủ đề chính, “Viết xong nhanh thế cơ à?”

Lăng Đầu Thanh thành thật lắc đầu, “Chưa xong.”

“Vậy anh đến đây làm gì?”

Lăng Đầu Thanh yếu ớt nói, “Đại… Đại Vương nói, ngài ấy... bây giờ ngài ấy vẫn không có mặt mũi nào mà gặp cô. Cho nên kêu tôi đưa đứa bé của Xà tộc này qua đây cho cô.”

Sau đó gã lấy lại dũng khí, quả quyết đẩy một đứa bé dễ thương khoảng năm sáu tuổi đến trước mặt Đậu Đậu. Đứa bé kia trắng nõn nà, mặc áo sơ mi trắng và quần yếm màu đen, nhìn có cảm giác như tiểu thiếu gia của nhà giàu.

Đậu Đậu nghĩ đến điều gì đó, cảnh giác híp mắt lại, “Sau đó thì sao?”


“Cô… cô có cái gì không hiểu đều có thể hỏi nó. Đừng thấy nó nhỏ, cái gì nó cũng biết cả. Còn rất biết nghe lời, cực kỳ ngoan ngoãn! Hơn nữa, ở trong Yêu Đô nó không cha không mẹ, cũng... rất đáng thương.”

Thật ra lời nguyên bản Đại Vương nói không phải như vậy, hắn nói là: Vừa ngoan vừa đáng yêu vừa nghe lời, xin hãy bao nuôi, còn biết làm ấm giường...

Đúng, không sai, đứa bé đáng yêu năm sáu tuổi đó chính là Yêu Nghiệt biến thành. Đây chính là cách mà hắn nghĩ ra. Nhân lúc con trai mới nở nên vợ đang đại phát tình cảm mẹ con, cải trang thành đứa bé của Xà tộc không có ai thương không có ai yêu qua đây cầu thu nhận nuôi dưỡng!

Khụ...

Không thể không nói trí tưởng tượng của Đại Vương đã lớn đến mức có thể nuôi cá mập trắng rồi! Không quan tâm người khác có phục hay không, Lăng Đầu Thanh thì phục đến triệt để rồi.

Hơn nữa, Đại Vương làm như vậy thật sự sẽ ổn chứ? Hắn là Yêu Đô Chí Tôn đó, biến thành đứa bé để lấy lòng vợ... thật sự tốt hả?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui