Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Đậu Đậu vừa mở miệng, quả nhiên không ngoài dự đoán của Yêu Nghiệt. Cô cầm lan Bạch Ngọc đi chế thuốc xóa sẹo.

Vẻ mặt Yêu Nghiệt có chút kỳ lạ, ngay sau đó rất nhanh nói, “Anh không để ý đâu.”

Đậu Đậu quả thật muốn quỳ hắn luôn, “Anh không để ý nhưng tôi để ý. Đây chính là vết sẹo đó! Mặc dù tôi không phải là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ nhưng có thể trở nên đẹp hơn thì ai sẽ cam tâm tình nguyện để mình xấu chứ?”

Yêu Nghiệt, “... Ừ, em nói đúng. Nhưng em dùng lan Bạch Ngọc cũng chưa chắc có thể xóa được.”

Không phải chưa chắc, mà nhất định là không được.

Đậu Đậu dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Yêu Nghiệt, “Đương nhiên tôi biết trên đời này không có thuốc nào trị được bách bệnh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến chuyện tôi thử một chút nhỉ? Anh căng thẳng như vậy làm gì chứ?”


Chẳng lẽ là sợ lúc cô trở nên đẹp hơn sẽ tùy tiện đi quyến rũ người khác à? Van anh, cô là đạo sĩ bắt yêu, cho dù không ở cùng với hắn thì nhất định cũng sẽ không ở cùng với người khác ok! So với việc giao cuộc sống của mình cho một người đàn ông, cô càng muốn tự do tự tại tiêu xài cuộc sống.

Nghĩ tới đây, Đậu Đậu thoải mái vỗ vai Yêu Nghiệt. Cô muốn vỗ vai, nhưng mà không với tới, cuối cùng chỉ có thể vỗ lên lưng hắn. Tóm lại, cô vỗ lưng Yêu Nghiệt đảm bảo, “Yên tâm, về chuyện trèo tường, dạy dỗ của anh cũng đã đủ cho tôi ghi lòng tạc dạ rồi. Tôi chỉ muốn xem thử một chút, dù có thành công thì tuyệt đối cũng sẽ không bò loạn tường.”

Yêu Nghiệt không khỏi chột dạ, “Ừ.”

Sau đó kết quả có thể nghĩ đến, bận bịu làm việc cả một buổi chiều, đan dược được luyện ra hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.

Đậu Đậu thoát lực, không thoải mái thừa nhận ở trước mặt Yêu Nghiệt, “Anh nói đúng, vết sẹo này đã có nhiều năm như vậy, không phải một chốc là có thể xóa bỏ ngay được.”

Yêu Nghiệt gật đầu như gà con mổ thóc, “Ừ.”

“Một bộ da thối tha mà thôi!”

“Đúng.”

“Tôi có sẹo cũng rất đẹp!”

“Không sai.”

Đậu Đậu thở dài, “Haiz... Bận không công, trứng đâu?”


“Ở chỗ này.”

Yêu Nghiệt móc trứng từ trong tay áo ra. Viên Viên vui vẻ lăn lộc cộc ở trên bàn trà kêu hai tiếng, “Ba mẹ.”

Biển Biển lại chỉ thở dài một tiếng, “Haiz.”

Ba mẹ thật là, cũng không thể để cho nhóc yên tĩnh ấp trứng một lúc hay sao? Bây giờ vì Viên Viên ăn cái gì đó mà lớn lên nhanh như vậy, áp lực của nhóc rất lớn đó nha!

Đậu Đậu không biết Biển Biển suy nghĩ cái gì, Yêu Nghiệt lại hiểu con trai đến không thể hiểu hơn, là con trai thấy em gái ăn xong lớn nhanh hơn nên có áp lực đó mà.

Nhưng mà hắn không rõ lắm. Theo lý mà nói, con trai được di truyền nhiều gien của hắn hơn nên phải càng thông minh và lớn nhanh hơn mới phải chứ nhỉ? Vì sao lại là con gái lớn nhanh hơn? Còn nữa, Xà tộc chưa từng có đứa nhỏ nào khi còn là trứng lại có thể ăn gì đó, nước cũng không được. Rốt cuộc con gái làm sao mà làm được vậy? Nhưng mà cái này cũng không kỳ lạ, dù sao hắn cũng không phải là Xà tộc chính tông, đứa nhỏ có chút không giống xà thường cũng là điều bình thường thôi.

Trong lúc Yêu Nghiệt đang suy nghĩ, hai nhóc trứng cũng đã một lời không hợp mà cãi vã luôn rồi. Đương nhiên, Đậu Đậu nghe không hiểu. Bây giờ tiếng người mà hai nhóc trứng biết nói còn chưa đủ để lấy ra chống đỡ một trận chiến nước bọt.


Viên Viên nói: Em chiếm tiện nghi của chị!

Biển Biển tức giận: Em có biết chiếm tiện nghi là ý gì không? Không hiểu thì không nên nói lung tung! Còn nữa, vừa nãy anh chưa làm cái gì cả, em không nên ỷ vào tuổi còn nhỏ mà cố tình gây sự nhá!

Viên Viên tức giận: Hừ, em bắt nạt chị! Chị gọi ba mẹ, tại sao em phải “haiz” chứ? Còn nữa, tuổi của chị không nhỏ, chị là chị gái!

Biển Biển không nói gì: Anh làm gì nhàm chán như em đâu? Là anh đang thở dài!

Viên Viên mơ mơ màng màng: Hả, thế chị hiểu lầm em à. Em trai, xin lỗi nha ~

Lần này Biển Biển hoàn toàn thua rồi, trực tiếp xoay người không để ý tới cô bé nữa —— Hừ, con gái thật là phiền phức, chờ sau này phá vỏ, phải nhanh chóng tìm người tốt mà gả em ấy ra ngoài!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui