“Ồ? Vậy sao? Vậy có lẽ là cô không nhìn thấy sau đó tôi lại buông tay ra rồi nhỉ?”
Tên Ngốc nói như vậy, liếc bánh quế trong tay cô ta, suy nghĩ một chút, cảm thấy mình cự tuyệt dứt khoát vẫn tốt hơn, “Tôi không ăn đồ người lạ làm, cô cầm về đi”
Tên Ngốc luôn sống rất vui vẻ, tín ngưỡng của cuộc đời cậu ta chính là vui vẻ là trên hết, tự do là trên hết.
Nhưng như vậy không có nghĩa là cậu ta ngốc! Từ ngày đầu tiên vào Cục bắt yêu cậu ta đã không thích Lý Thiến Thiến này rồi.
Cái quỷ gì chứ, mới ngày đầu tiên gặp cậu ta, biết cậu ta là Diệp Tinh Trạch đã lén tặng rau chân vịt mùa thu, cmn ai gặp một người lạ đã có thể yêu được chứ? Thứ cô ta thích còn không phải là hình tượng nhìn qua không tệ này của cậu ta à? Lúc nhìn thấy cậu ta ngốc nghếch nhìn thấy cậu ta trẻ con nhìn thấy cậu ta không chịu trách nhiệm mà còn dám có thiện cảm với cậu ta.
Nói cô ta không có mục đích kẻ ngốc cũng không tin! Cho nên, chính là vì Lý Thiến Thiến này, gần đây cậu ta đã không thể nào thích nổi mấy em gái ngực to người đẹp mông cong nữa.
Bóng đèn trong lòng quá lớn! Lớn đến nỗi cậu ta nhìn thấy tiểu yêu thanh thuần đáng yêu cũng cảm thấy tiểu yêu thuận mắt hơn! Cmn nhắc đến tiểu yêu là tức giận! Cậu ta cứu cổ, mặc dù ban đầu là cô giúp cậu ta, nhưng sao cô có thể nói cau mặt là cau mặt chứ, thật là, rốt cuộc cha mẹ thế nào mới nuôi ra đứa con tùy hứng như vậy, còn tùy hứng hơn cả cậu ta! Tên Ngốc càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, không rảnh phản ứng với Lý Thiên Thiên đang khóc sướt mướt, giơ tay lên mở cửa làm một động tác tay mời.
Lý Thiên Thiên cuống lên nước mắt trào ra, buột miệng nói tôi thích anh.
Tên Ngốc cười lạnh theo phản xạ có điều kiện, “Cô thích tôi? Cô có hiểu tôi không?”
Lý Thiển Thiến bố lô ba la nói một đống chuyện nghe được từ trong miệng người khác, nói tóm lại một câu thôi, Tên Ngốc trong mắt người khác là cái kiểu con nhà giàu không kiêu ngạo không nóng nảy, biết đỡ bà cụ già qua đường
- Nói xong cô ta nhìn Tên Ngốc đầy mong đợi, nhìn đến nỗi Tên Ngốc lập tức tức giận, “Đủ rồi! Nếu cô cho rằng tôi rất trẻ con rất hiền lành, vậy thì có đúng là mù mắt chó rồi! Chỉ là tôi biết sống như thế nào mới làm mình vui vẻ hơn, trên thực tế, tối giống như anh tối, bản chất đều là con sói.
Cho nên tôi cảnh cáo cô, nếu như cô dám quấn lấy tôi, tôi sẽ cho cô nếm thử kết cục của Lisa!”
Lý Thiên Thiến run cầm cập, quả quyết xách bánh quế chạy mất.
Cô ta biết Lisa, nghe nói mấy ngày trước khi Diệp Tinh Thần và Hà Giai Y kết hôn, Lisa cầm ảnh giường chiếu đi vu cáo Diệp Tinh Thần.
Sau đó, Lisa đã biết mất, bốc hơi ở nhân gian, hoàn toàn không có tin tức.
Tiếp đó có tin đồn nói, có người nhìn thấy một người phụ nữ Trung quốc trong doanh trại quân đội ở Nam Phi, dáng dấp đó, nghe nói rất giống Lisa...
Điều Lý Thiến Thiến không biết là, sở dĩ tin tức này có thể truyền ra ngoài là Diệp Tinh Thần ngầm cho phép.
Hơn nữa người phụ nữ Trung Quốc trong doanh trại quân đội ở Nam Phi đó cũng không phải giống Lisa, cô ta chính là Lisa.
Trước khi kết hôn mấy ngày, cô ta lại dám kêu nhân viên công ty chuốc say anh ta rồi chụp cái loại ảnh đó, nếu không phải anh ta uống say rồi sẽ luôn khó chịu mà ngủ mất thì thật sự anh ta sẽ trúng chiều của Lisa.
Sau đó nhân viên kia bị anh ta đuổi việc, vì uy hiếp những người phụ nữ khác không ngừng xông tới, anh ta đã đưa Lisa vào doanh trại quân đội, còn cố ý thống báo cho các tòa soạn để lộ tin tức ra.
Cách làm này quả nhiên hữu dụng, một khi chuyện Lisa cùng với bạn gái trước của anh ta bị lộ ra ngoài, ruồi nhặng bên cạnh anh ta lập tức ít đi rất nhiều.
Mọi người đều kiêng dè anh ta, không dám vây lấy nữa...
Trở lại chuyện chính, chuyện này, Tên Ngốc cảm thấy anh cậu ta làm đúng Đàn ông mà, phải có trách nhiệm! Nếu anh đã lấy chị Hà rồi thì phải làm cho chị Hà có cảm giác an toàn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...