Tứ Bất Tượng còn đang suy nghĩ, vừa định bay về nói mấy tin này cho Đậu Đậu thì đã bị Ngọc để tóm được.
Mấy tiền nữ nghe được động tĩnh liền đi tới, đã thấy Ngọc để nhét quyển sách vừa mới nhặt lên vào tay áo, mấy tiên nữ nhìn đi nhìn lại cũng không thấy gì khác thường, liền quay người bỏ đi.
Nhóm tiên nữ đi rồi, khóe môi Ngọc đế gợi lên nụ cười trào phúng, sau đó hơi khoát tay, vứt Tư Bất Tượng đầu óc đang choáng váng trong tay áo ra.
Tứ Bất Tượng lảo đảo lảo đảo ngã xuống đất, cuộn tròn dưới gốc đào, dính không ít lá khổ.
“Ngọc...
Trương Bách Nhẫn! Ngươi làm gì đó? Bây giờ ngươi không phải là Ngọc đế nữa!”
Tứ Bất Tượng giương nanh múa vuốt nói một câu, lảo đảo đứng lên, vừa hùng hùng hổ hổ phô trương thanh thế, vừa chạy nhanh ra cửa vườn đào.
Nó nghĩ nhất định Ngọc đế sẽ ngăn nó hoặc giữ nó lại, nhưng mà không hế, Ngọc đế cứ trơ mắt nhìn nó bỏ đi, không nói gì cả.
Mãi đến lúc Tứ Bất Tượng về đến Đông Hải rồi mà vẫn còn bồn chồn, vì nó cảm thấy Ngọc để không nên như vậy.
Vì thế lúc nó tâm sự trùng trùng xuất hiện trên vai Đậu Đậu, Đậu Đậu cũng nhìn ra, “Sao thế? Không tra được gì sao?”
Tứ Bất Tượng lắc đầu, “Cũng không phải là không tra được, nhưng mà thái độ của Ngọc đế rất kỳ quái”
“Nói rõ ràng xem”
Yêu Nghiệt vừa nói vậy, Tứ Bất Tượng nói hết chân tướng sự việc cho hắn, sau đó nó dừng lại một chút, nói, “Ta là kính linh Thiên Vấn, trên thế gian này trừ chuyện của Ma tộc ra thì chuyện gì ta cũng tính được, nhưng mà lần này lại...”
“Không sao, ngươi đã cố hết sức rồi.”
Đậu Đậu an ủi Tứ Bất Tượng một câu, sau đó nhìn Yêu Nghiệt còn đang trầm tư, “Làm sao bây giờ?”
Yêu Nghiệt nghĩ một lúc, nói, “Bí sử của thiên tộc đã bị tiêu hủy rồi, cho nên Tứ Bất Tượng mới không tra được, nhưng mà...”
“Nhưng mà sao?”
“Nhưng mà tất cả sách trên thế gian này, thời gian tồn tại quá dài đều sẽ có linh tính.
Sau khi bị tiêu hủy sẽ không đi chỗ nào khác mà nhất định ở tầng thư các của Địa phủ.
Tất cả sách bị tiêu hủy trên nhân gian cuối cùng cũng đều sẽ xuất hiện ở tầng thư các”
“Đúng vậy! Sao tôi lại không nghĩ tới chuyện này nhỉ?”
Tứ Bất Tượng đập tay bốn một tiếng, Đậu Đậu nghe mà ghét bỏ, “Ngươi đâu có trí thông minh như thế? Tứ Bất Tượng, “.”
Ha ha, nó không có, cũng giống cô thôi! Nhưng mà bây giờ không phải thời điểm để nói chuyện này, vấn đề mấu chốt bấy giờ là, “Biểu hiện của Ngọc đế rất kỳ quái, nếu thật sự là ông ta giúp Cơ Yêu Nguyệt thì ông ta không nên để tôi chạy về nói cho mọi người mới đúng.
Nếu ông ta làm vậy, có phải trong đó có vấn đề gì không?”
Tứ Bất Tượng vừa nói ra, hai vợ chồng lập tức im lặng suy nghĩ.
Bởi vì Tứ Bất Tượng nói rất đúng, sự việc không bình thường chắc chắn có gian trá, Ngọc để làm vậy là có ý gì đây? “Địa phủ không thể có vấn đề, Ngọc đế không quen biết Diêm Quân, Diêm Quận sẽ không giúp ông ta”
“U”
“Cho nên sở dĩ Ngọc đế không sợ chúng ta biết, chỉ có thể có hai loại: Một, chuyện Cơ Yên Nguyệt có thai là kết cục đã định, tiền thai đã định, dung nhập vào cốt nhục của Thất ca.
Loại tình huống này thì chúng ta không có cách nào cả”
Đậu Đậu gật đầu sâu sắc chấp nhận, sau đó lại hỏi ra vấn đề, “Thai do đào tiến đầu thai thì làm sao để dung nhập cốt nhục của Thất ca anh được?”
Bên tại Yêu Nghiệt có một vệt đỏ khả nghi, thanh thanh giọng, kéo căng mặt, “Đào tiên vào trong bụng, rồi xxx”
Đậu Đậu à một tiếng, tiếp tục nghe hắn nói.
Ở đây có duy nhất một con thú hiểu được cười he he, nó có thể hiểu được tại sao tại Yêu Nghiệt lại hổng.
Vì hắn cũng thế, ha ha ha!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...