Nhưng bọn họ không đi lấp thì làm sao được? Người ta là Đế Hậu! Người đàn ông của người ta là Đế Tôn! Bọn họ chỉ là hai Tư Mệnh nho nhỏ thôi, đầu thể chạy tới nói với cô là nội dung vở kịch của cô không hợp lý có bug rồi.
Bọn họ hoàn toàn tin tưởng, chỉ cần bọn họ nói như vậy nhất định sẽ bị Đế Tôn mắng.
Cho nên, không nói gì nữa, thân là Tư Mệnh, trời sinh đã có mệnh phải đi lấp hố rồi.
Nếu đã là mệnh thì nhận đi, đầu thể vừa mới đăng ký với Diêm quân mà bọn họ đã chạy đến xin từ chức được...
Hơn nữa phúc lợi ở địa phủ của bọn họ tốt lắm, tùy tiện đi đầu thai cũng không nắm chắc.
Lỡ như lại gặp phải hai Tư Mệnh không đáng tin giống bọn họ, sửa loạn mệnh cách của bọn họ thì biết làm sao? Không bằng tự mình đi viết loạn cho người khác đâu.
Vì thế hai Tư Mệnh than thở một lát, quyết đoán nhận mệnh.
Đậu Đậu không biết còn có một màn như vậy, nếu cô biết mình đã cho hai Tư Mệnh vấn đề khó giải quyết thì nhất định vẫn sẽ nhận sai.
Làm sai thì vẫn phải nhận, còn chuyện có sửa hay không là do bản thân cô quyết định đúng không? “Thư...
đã gửi đi chưa?”
Long hậu gian nan mở mắt nhìn Tiểu Thập, hỏi ra một câu đứt quãng như vậy, làm Tiểu Thập lo lắng muốn chết, “Gửi rồi gửi rồi, vừa rồi con đã để Phi Ngư đi gửi thư rồi.
Mẫu hậu đừng nói gì nữa, nghỉ ngơi trước đi, thuốc sắp sắc xong rồi”
Long hậu gật đầu, “Ừ, vậy là được rồi.”
Nói xong câu này, bà lại nhìn thoáng qua Đậu Đậu đứng bên cạnh, hỏi, “Canh ba ba, con uống hết chưa?”
Đậu Đậu vội nói, “Uống rồi, uống hết rồi”
“Ừ, vậy là tốt.
Con ba ba này, phụ nữ có thai bình thường của nhân tộc không thể chịu nổi, mới có thai ba tháng mà uống vào thì nhất định sẽ sinh non.”
Đậu Đậu, “.”
Quả thật cố không biết cái này.
“Tại sao? Tại sao phụ nữ có thai của nhân tộc lại không uống được?”
“Ba ba ngàn năm rùa vạn năm, người sống ở hậu thế mới bao lâu, người trưởng thành còn có thể miễn cưỡng nhận phúc phần này thì trẻ con đang trong bụng sao có thể chịu được? Nhưng mà con lại khác, con là ma, không có gì là con không chịu nổi”
Long hậu nói đứt quãng, Đậu Đậu không ngăn lại được, chỉ có thể gật đầu đáp lời.
Chỉ là cô không hiểu lắm, tại sao đột nhiên Long hậu lại giải thích mấy cái này cho cô? Hình như là biểu tình của Đậu Đậu rất rõ ràng, Long hậu mỉm cười, nói, “Ta biết con không uống hết, con trai tinh trong phòng Tiểu Cửu đã nói cho ta biết rồi, ngay lúc...
ngay lúc ta viết thư...
Ta nghĩ lại, mới nhớ ra trong nhân gian còn có cấm kỵ này.
Vốn định viết thư nói luôn cho con, không muốn.”
Long hậu vừa nói tới đây, âm thanh cũng yếu dần.
Nhưng cho dù bà không nói tiếp, những người ở đây đều biết nguyên nhân tại sao...
nhất là Long vương.
Trong một mảnh im lặng, Đậu Đậu mở miệng, “Thì ra là vậy, con còn nghi, trộm đổ canh vào con trai kia thì sẽ không có ai biết chứ..”
Chẳng trách, chẳng trách cô vừa đổ canh vào con trai thì sắc mặt Lão Cửu nhà cô lại rối rắm.
Thì ra con trai kia đã thành tinh! Nó có thể hóa thành người không? Là đục hay là cái nhỉ? Cả ngày cứ ở trong cung điện của Lão Cửu nhà cô, không phải có nhớ nhung không nên có gì với Lão Cửu nhà cô đấy chứ? Yêu Nghiệt thấy cô nghĩ vậy cũng muốn điên luôn, sợ cô nghĩ nhiều lại đổ oan cho hắn, đành phải hạ giọng nói với cô, “Là đực.”
“Đực sao? Con trai là đực à?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...