Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

“Có nghĩa là đứa hôm nay biến thành hình người là Thảo Thảo đúng không? Con trai hay con gái?”

“Đương nhiên là con trai, nếu không bé con kia nhà sư muội sao lại ồn ào đòi ôm về làm em rể chứ? Nhưng mà đặc thù của bộ tộc Hồ yêu này cũng lạ nhỉ, sinh ra vô tính, lúc hóa thành hình người mới nhìn ra.”

Vô Ưu đồng ý sâu sắc, sau đó nhớ thương vợ mình đã nửa năm không yêu thương

- là máy tính, vội vàng chạy về lên mạng chơi rồi.

Dùng một câu của Đậu Đậu mà nói, này con bà nó chính là điển hình của độc thân suốt kiếp! Suốt ngày trừ chơi game vẫn là chơi game, anh không độc thân thì ai độc thân? Còn hé ra khuôn mặt búp bê tránh được sự nhiễu loạn do Hồ vương gây ra, với anh ta mà nói thì đó chính là họa mà không phải phúc! Vô Ngân sư huynh lại khác, tuy người ta mê hoa nhưng biết đâu nuôi mãi nuôi mãi lại nuôi ra một con yêu hoa tuyệt sắc, yêu đương đến đầu bạc thì sao? Còn Vô Ưu chỉ chơi máy tính, dù có chơi đến chết thì máy tính kia cũng không thể sinh con cho anh ta được! “Này, Điện hạ.”

Đậu Đậu kéo Yêu Nghiệt vừa mới dỗ hai đứa con đi ngủ ở phòng bên cạnh xong, “Anh nói xem, chúng ta đi tìm loại hoa yêu thành tinh hiếm có để ở trong viện của Vô Ngân sư huynh thì thế nào?”

“Giống hoa yêu hiếm có, hiếm có tới mức độ nào?”


Yêu Nghiệt ngồi xuống bên giường, chậm rãi cởi giày, bắt đầu cởi đai lưng.

Đậu Đậu nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy mình không hiểu lắm về các chủng loại hoa, dứt khoát ném việc này cho Yêu Nghiệt, “Tùy tiện đi, chỉ cần có thể lọt vào mắt Vô Ngân sư huynh là được, huynh ấy cứ cô đơn như vậy rất đáng tiếc.”

Yêu Nghiệt giật giật khóe miệng, “Vậy Vô Ưu thì sao?”

“Vô Ưu? Haiz, huynh ấy suốt ngày chỉ biết chơi game, độc thân chính là vì dân trừ hại...

Ánh mắt đó của anh là ý gì? Không… không phải anh muốn huynh ấy yêu đương với trí tuệ nhân tạo chứ? Huynh ấy không thích người máy chỉ thích máy ưm…”

Cái miệng đang lải nhải bị ngăn lại, đầu lưỡi tiến vào, dây dưa mãnh liệt lại không mất đi sự dịu dàng.


Khóe mắt Đậu Đậu chảy ra nước mắt, cánh tay ôm lấy cổ đối phương, đầu óc nhất thời chả nghĩ được gì.

Không, có lẽ cô còn có thể tự hỏi này nọ.

Về vấn đề này nọ chính là… Tác phong trên giường của nam thần nhà cô quả thật là...

Mặt như yêu nghiệt, tâm như bồ đề, bất động như núi băng cao không thể với tới, động tác như lửa cháy hung mãnh.

Đậu Đậu đột nhiên nhớ tới một câu nói lưu truyền rộng rãi trên phố, trên đời này vốn không có người đàn ông lạnh lùng, chỉ là sự ấm áp của người ta không dành cho ngươi mà thôi.

Đau đớn tê dại nhè nhẹ từ trên môi lan tràn ra, mùi máu tươi nháy mắt tràn ngập vị giác.

Đậu Đậu thu lại suy nghĩ, không ngờ Yêu Nghiệt lại dịu dàng liếm môi cô, thấp giọng nói bên tai cô, “Vợ, em chú ý chút nào.”

Đậu Đậu nghe xong giọng nam khàn khàn có thể làm cho lỗ tai người ta mang thai đó, mặt đỏ tai hồng một lúc lâu, bỗng nhiên nghĩ đến mấy tháng cô giả nam trang tòng quân kia, lập tức xoay người, lưu loát sinh động mây bay nước chảy đẩy ngã Yêu Nghiệt… “Em tới...

Em chờ ngày hôm nay đã rất lâu rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui