Vì vốn dĩ Đậu Đậu chỉ là hút ma lực của chúng, hoàn toàn không có ý hại bọn chúng.
Vậy nên chân tướng chỉ có một… Người ra tay là Yêu Nghiệt!
Lúc này hắn không còn sợ yêu lực bị bại lộ hay gì nữa, lấy về công lực bốn nghìn năm, hắn hoàn toàn có khả năng giở tiểu xảo trong tình trạng Ma quân không phát giác được.
Vậy nên hắn nhẹ nhàng giết chết được Ngưu Dương Mã đang mở miệng nói sự thật, những con Ngưu Dương Mã còn lại quả quyết im miệng.
Thú mãi mãi mẫn cảm hơn người.
Tuy là Ma quân không phải người, nhưng nói một cách khắt khe thì ông ta là thực vật.
Không chỉ ông ta, Ma tộc trên dưới, gần như đều là thực vật. Bọn họ là Lan Ma, là thực vật, chính vì là thực vật nên dĩ nhiên sẽ có được sinh mệnh dài lâu như vậy.
Cây có thể sống hơn người rất lâu, chỉ cần có đầy đủ dưỡng chất, bọn chúng thậm chí có thể tồn tại mãi mãi.
Vậy nên Ngưu Dương Mã nhạy bén đã phát giác được gì không đúng, Ma quân thân là thực vật lại không cảm thấy có gì khác thường.
Ông ta đoán là Đậu Đậu tới đây, dùng cách gì đó mà ông ta không biết để làm Ngưu Dương Mã không chết cũng bị thương, nhưng lại không đoán ra được rốt cuộc cô đã dùng cách gì.
Vốn dĩ ông ta không thể ngờ được, Yêu Nghiệt có thể ra khỏi cấm địa, càng không thể ngờ được Yêu Nghiệt lại theo ông ta vào tới trong tẩm cung, hơn nữa còn trước mặt ông ta, đường đường chính chính giết chết hung thú ông ta dùng để canh giữ đất Thánh nữa. Ông ta cho rằng, là Đậu Đậu làm. Còn Yêu Nghiệt vẫn bị giữ chân ở cấm địa.
Thế nhưng thật sự không phải vậy, Yêu Nghiệt sớm đã ra được rồi, tuy là ra ngoài có chút gượng ép, nhưng hắn dù sao cũng đã ra được.
Vì chướng của Ma quân không hề hoàn mỹ như tưởng tượng của bản thân ông ta, Yêu Nghiệt chỉ âm thầm nghĩ cả nửa canh giờ, liền thu gom hết thần lực trên người lại đi ra ngoài, giống như dân thường của Ma tộc vào nhầm cấm địa, không nhìn thấy gì cũng không phát hiện được gì.
Đúng, cấm địa không thể ngăn cản thường dân.
Chế độ cấm của cấm địa chỉ có thể ngăn cản được chủng tộc có năng lực đặc biệt, hoàn toàn không uy hiếp dân thường, nên có thể ra vào mà không có chuyện gì.
Chính vì Ma quân quá chắc chắn điểm này nên đã nhiều năm như vậy không chắp vá lỗ hổng của cấm địa, còn về Yêu Nghiệt sau khi đã thu hết năng lực trên người thì lại rất nhẹ nhàng thoải mái đi ra.
Sau khi ra khỏi hắn liền nghĩ, lão già điên nói chỉ có Ma quân biết đất Thánh ở đâu.
Nếu đất Thánh ở chính trong phạm vi của cấm địa, vậy thì bây giờ vợ hắn đã ở dưới đáy của cấm địa rồi, điểm này Ma quân cũng biết, nhất định sẽ nhanh chóng đi xem tung tích của đất Thánh.
Thế là Yêu Nghiệt rất quả quyết đi tìm Ma quân.
Phát hiện Ma quân ở Thánh nữ các, sau đó đi theo ông ta, tìm được Đậu Đậu. Tiếp sau nữa chính là bây giờ, kết liễu Ngưu Dương Mã, yên lặng chờ đoạn sau của Ma quân.
Thế nhưng Ma quân còn có thể có đoạn sau như thế nào nữa?
Hàng phòng ngự dưới đáy ông ta lập ra cho đất Thánh bị hủy, ông ta cũng đã giật mình thon thót rồi. Đương nhiên không phải ông ta sợ Đậu Đậu thật sự lấy được đất Thánh, nếu Đậu Đậu thật sự là Nhiễu Lan Đằng chín lá, ông ta lấy đất Thánh để đổi lấy một Lô đỉnh thịnh thế cũng được. Chỉ sợ những hung thú này thật sự là do cô đánh, đến lúc đó cô thành Nhiễu Lan Đằng chín lá rồi, há chẳng phải sẽ có thực lực ngang ngửa ông ta ư?
Tuy là Ngưu Dương Mã không nói ra miệng, nhưng ông ta đã biết ma lực trong cơ thể Ngưu Dương Mã đã không còn nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...