“Người chôn cất phu nhân Hoa Nguyệt là Mạch Lăng, đương nhiên Mạch Lăng biết rõ những điều này. Nhưng phu nhân Hoa Nguyệt lại càng biết rõ hơn, đó là lựa chọn của bà ta, bà ta làm vậy là để ép con gái của mình, bắt cô ấy phải đi theo còn đường mà cô ấy nên đi.”
Yêu Nghiệt siết chặt nắm đấm không để lộ dấu vết, “Con đường mà cô ấy nên đi? Cô ấy nên đi con đường nào?”
“Nhiễu Lan Đằng chín lá, nếu thành sẽ là thiên mệnh na chủ, nếu bại thì là Lô đỉnh thịnh thế. Bà ta không muốn con gái mình trở thành đồ chơi trong tay đàn ông, cho nên, vì cô ấy, bà ta đã lựa chọn con đường không thể trở về...”
Quan Tinh Tú nói xong, hít sâu một hơi thở dài, “Từ xưa tới nay thần và ma không thể ở cạnh nhau, trên tinh tượng cho thấy, duyên phận của hai người sắp tận rồi...”
Yêu Nghiệt nhắm mắt lại, mãi lâu sau mới hỏi, “Có thể hóa giải?”
“... Không biết.”
“Không biết là có ý gì?”
“Có lẽ có thể hóa giải, cũng có thể không thể, lão thần không biết, cũng không bói ra được.”
Yêu Nghiệt không hỏi tại sao, nghĩ cũng biết, thân phận của hắn và vợ hắn dù đặt ở đâu, một khi thuận theo thiên mệnh, mọi việc sau này cũng sẽ không còn là chuyện mà quan Tinh Tú có thể bói ra được nữa.
Vậy thì kế hoạch ngày hôm nay cũng chỉ có...
“Bảy Ma tinh chuyển thế đang ở đâu? Vị trí chính xác.”
“Hả? Bảy… bảy Ma tinh? Đế… Đế Tôn, người muốn làm gì?”
“Ngươi không cần quan tâm ta làm gì, đưa cho ta là được!”
Quan Tinh Tú tỏ ý không bằng lòng, cuối cũng cũng chỉ có thể yếu ớt trả lời, “Dạ.”
Sau đó lập tức đưa ra lời cảnh báo trước, “Bói ra được phải cần một chút thời gian, người muốn chờ ở đây hay là?”
“Cần bao lâu?”
“Không, không chắc chắn, tinh tượng liên tục có thay đổi, có lẽ là một canh giờ, hoặc là ba canh giờ, hoặc là...”
“Bói nhanh nhất có thể! Ta ở đây đợi nửa canh giờ, trong thời gian một nửa canh giờ ngươi nhất định phải bói ra...”
“Có thể! Nhất định có thể!”
Thế là Yêu Nghiệt cắm cọc cùng với quan Tinh Tú trong Thiên Khu Các, không đi đâu cả, chỉ đợi gã bói ra mấy Ma tinh chuyển thế đó.
Một đám tiên đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng, Nhị Lang Thần không nhịn được, hỏi, “Cái gì nhỉ, Cửu điện hạ, nếu người đã quyết định làm người giữ quyền của Thiên Đình, vậy thì đại lễ lên ngôi...”
“Không rảnh!”
“Dạ.”
Nhị Lang Thần còn có thể nói gì nữa? Hắn còn có thể nói thế nào?
Người ta còn không vội, hắn vội cái gì chứ? Được thôi, hắn thừa nhận hắn sống gần nghìn năm nay quá nhàm chán rồi!
Khó khăn lắm mới có tin tức mang tính bùng nổ này, bản anh hùng ca thay đổi triều đại, hắn có thể không kích động sao?
Ly Cửu Ca lên ngôi xong, thiên quy thiên điều nhất định sẽ được sửa đổi đúng không?
Thần tiên cũng có thể tùy ý xuống hạ giới đúng không?
Đúng không đúng không?
Hắn đã muốn đến Nhân giới ở một thời gian từ lâu rồi. Nghe nói Nhân giới rất thú vị, thoải mái hơn nơi Thiên Cung lạnh lẽo này nhiều.
Trong lòng Nhị Lang Thần đã lên kế hoạch rất tỉ mỉ, quan Tinh Tú vừa nói chuyện, không khí của Thiên Đình bỗng đột nhiên lạnh lẽo.
Bởi vì gã nói, “Bói ra rồi, bói ra rồi! Ba người đang ở thành Tân Nguyên, còn lại bốn người... còn lại bốn người thần tiếp tục bói xem sao.”
Yêu Nghiệt nhăn mày, không khí liền càng lạnh hơn.
Quan Tinh Tú rùng mình run rẩy vội vàng bói tiếp, trong lòng ngầm cầu nguyện, phật tổ phù hộ phật tổ phù hộ, vừa rồi sao gã lại ngốc thế chứ?
Vị chủ nhân này từ đâu về đây cơ chứ?
Hắn ta vừa từ thành Tân Nguyên về cơ mà!
Gã còn bói xem ở đâu có nhiều Ma tinh nhất, gã đi chết đi đi chết đi!
Cho nên, không nói gì nữa, mau chóng tiếp tục bói đi.
Thế nhưng điều quan Tinh Tú không nghĩ đến đó là, Yêu Nghiệt cau mày không phải vì gã ngốc vì nơi gã bói ra đã là nơi mà hắn biết.
Mà là...
Đại Vu Sư trước đó nói có hai người, bây giờ lại biến thành ba người, vậy nên, rốt cuộc là ai đã đến thành Tân Nguyên? Có tụ hợp lại với vợ không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...