Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Hai bên cửa Nam Thành có hộ vệ đang canh giữ, Yêu Nghiệt làm dấu tay tỏ ý im lặng, lấy từ trong ống tay áo ra một cái đĩa hương và một cái bật lửa, dứt khoát châm hương đặt xuống nền đất.

Đậu Đậu, “… Làm này là có ý gì vậy?”

“… Không có gì, một lát nữa bọn chúng ngã rồi chúng ta lại đi tiếp.”

Đậu Đậu, “… Anh không thể trực tiếp cho em vào trong tay áo của anh sao? Dù sao bọn họ cũng không nhìn thấy anh.”

Hiếm khi thấy IQ của Đậu Đậu online, một thoáng chỉ ra sự thật, Yêu Nghiệt sững lại, quả quyết kéo ống tay áo ra thu Đậu Đậu vào trong.

Đáng sợ quá, bởi vì cô cứ suy nghĩ lung tung mà IQ của hắn cũng offline mất rồi!

Quả nhiên con người đều không biết thỏa mãn mà.

Trước đây lúc cô không nhớ gì về hắn, căn bản không thích dính lấy hắn, không thích nghĩ hắn đẹp trai thế nào tốt thế nào lợi hại thế nào, bây giờ đột nhiên bắt đầu nghĩ như vậy, hắn lại có chút không thích ứng được.


Ờ, da mặt của hắn quả nhiên không dày như trước nữa.

Cứ tiếp tục như thế này không phải là cách hay, đến cả việc mặt dày không biết xấu hổ mà hắn còn thua vợ, vậy thì sau này lúc ở trên giường chẳng phải là cô sẽ không thèm nghe lời của hắn nữa hay sao?

Không được! Không thể thua cô về việc mặt dày không biết xấu hổ được!

Thế nhưng hắn không nhận thua thì còn có thể làm gì nữa?

Bây giờ hắn cũng không thể bổ nhào vào cô…

Haizz…

Yêu Nghiệt thở dài, thong dong đi đến cửa Nam Thành, còn không quên đến chuồng ngựa của người ta trộm một con ngựa, chạy thẳng theo hướng Nam.

Trong đêm tối yên lặng, một bóng hình yên tĩnh từ đầu đến cuối giương mắt nhìn, cuối cũng cũng không nói gì, quay người trở về điện Vu Sư.

“Sư phụ!”

Quyển Châu Liêm vừa nhìn thấy Dịch Xuân Thu trở về đã rất kích động, gần như muốn lập tức chạy ào lên phía trước, “Khi nãy sứ giả có đến đây, nói là không phế chức vị của Đại Vu Sư nữa rồi.”

“Ta biết.”

“Ngươi biết?”

Quyển Châu Liêm rất kinh ngạc, Đại Vu Sư đến nhìn cũng không nhìn cô ta lấy một cái, “Nếu không phải là ông ta ham muốn có được Mạch Phi thì đến cả cái việc ban hôn đó cũng có thể thu lại.”


Nói xong hất tấm áo vu sư màu đen một cái, rất tùy ý phủ lên phía sau chiếc ghế tựa, chỉ mặc một bộ đồ mỏng, đi đến nội thất mà trước đây y làm phẫu thuật cho Đậu Đậu.

Quyển Châu Liêm giương mắt nhìn y rời đi, không hiểu y có ý gì.

Cái gì gọi là nếu không phải Ma quân ham muốn có được Mạch Phi thì đến cả cái việc ban hôn đó cũng có thể thu lại?

“Chẳng phải Ma quân đã biết thân phận của Mạch Phi rồi sao?”

Quyển Châu Liêm không nhịn được vẫn chạy vào trong. Giọng nói vừa dứt đã nghe thấy Đại Vu Sư gầm lên, “Cút ra ngoài! Sau này không cho phép ngươi vào trong căn phòng này!”

Quyển Châu Liêm sững sờ một lúc, vừa định tiến lên trên thì một con dao phẫu thuật dứt khoát cắm thẳng phía trước chân cô ta.

“Còn tiếp tục có lần sau, ta sẽ phế luôn chân của ngươi!”

“Sư phụ, ngươi thích cô ta đến thế cơ à…”

“… Không liên quan gì đến ngươi.”


“Sao lại không liên quan đến ta? Ngày mai chúng ta sẽ thành thân rồi!”

“… Ta biết, không cần ngươi phải nhắc nhở.”

“Ta cứ muốn nhắc đấy! Sau ngày mai, cho dù ngươi có thích cô ta thế nào, cô ta cũng sẽ không tiếp nhận ngươi! Không, ngay từ lúc đầu cô ta đã không có ý định sẽ tiếp nhận ngươi! Bởi vì cô ta yêu Ly Cửu Ca, cô ta chỉ yêu Ly Cửu Ca! Cô ta…”

Đại Vu Sư cố nhịn nhưng không nhịn nổi, tiến lên phía trước tóm chặt cổ họng của Quyển Châu Liêm, nghiến răng nghiến lợi, nhả từng từ từng chữ, “Nếu ngươi còn dám nói nữa, ta sẽ cắt lưỡi của ngươi!”

Quyển Châu Liêm không thở nổi, khua khoắng loạn xạ đập vào tay của Đại Vu Sư, y lại hoàn toàn không động đậy.

Mãi đến lúc khóe mắt của Quyển Châu Liêm chảy xuống một hàng nước mắt, tay cũng không còn khua khoắng nữa, y mới nới tay, bỏ mặc cô ta giống như một đống bùn nhão mềm nhũn dưới đất.

“Quyển Châu Liêm, ngươi đừng có khiêu khích giới hạn của ta. Quân thượng muốn ta cưới ngươi thì ta sẽ cưới. Nhưng ta cũng sẽ chỉ cưới ngươi mà thôi. Sau khi thành thân ngươi chuyển qua đây ở, điện Vu Sư đóng cửa không tiếp khách.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui