Đại Vu Sư xách theo hộp cơm xuất hiện, không khác ngày thường là mấy, cứ như việc Ma quân ban hôn chưa từng xảy ra vậy.
Mạch tướng quân bị cắt ngang, vừa nhìn là Đại Vu Sư, lập tức nói, “Đến đây đến đây, ngồi, ngươi bói giúp cho ta, nó lấy con gái nhà ai sẽ hợp, sẽ dễ sinh con?”
Mạch Truy bị một cục nước miếng chẹn trong cổ họng gần như chết nghẹn, Đại Vu Sư lại như không lấy gì làm lạ, “Việc này… vẫn là nên xem bản thân anh ta thôi.”
Nói xong mở hộp cơm, vẫn như cũ lấy từng phần từng phần thức ăn ra trước mặt Đậu Đậu.
Lúc này, Mạch tướng quân trừng mắt nhìn Mạch Lăng một cái, “Bản thân nó? Ta thấy chờ nó để tâm đến thì không biết phải đợi đến mùa quýt chín năm nào nữa!”
Mạch tướng quân nói không sai, Đại Vu Sư chính là biết rõ Mạch Lăng muốn yên ổn cho nên mới không vơ chuyện này vào mình.
Thế là Đại Vu Sư không nhân cơ hội đục nước béo cò nữa, yên tĩnh ngồi xuống, bắt đầu gắp thức ăn cho Đậu Đậu, gắp thức ăn cho hai đứa nhỏ giúp Đậu Đậu.
Mạch tướng quân lại quở trách Mạch Lăng thêm vài câu, thấy Đại Vu Sư không nhúng tay vào, chỉ đành im lặng ăn cơm.
Nói là im lặng ăn cơm, trên thực tế vẫn là đàng hoàng chững chạc cướp thức ăn của Đậu Đậu.
Mạch Lăng thấy vậy khóe miệng giật giật, bắt đầu nghi ngờ ông ta có thể không lên tiếng nữa hoàn toàn là do bị thức ăn chiếm đầy miệng rồi. Có điều bất luận ông ta bị cái gì lấp miệng, chỉ cần không không quan tâm không quay sang chỉ trích anh ta là được.
Một bữa cơm kết thúc, cuối cùng Đậu Đậu cũng phát hiện tâm trạng của Đại Vu Sư có chút không bình thường.
Cô có thể phát hiện ra được là vì lúc y đi cùng cô đến hậu viện, không cẩn thận va phải cây cột chạm sơn đỏ. Việc này gần như quá rõ ràng, tên ngốc còn biết được y đang không tập trung.
Thế là Đậu Đậu liền hỏi, “Sao thế? Có chuyện gì vậy?”
“…”
Lúc đầu Đại Vu Sư không nói gì, chỉ đứng ở đó nhíu mày một hồi lâu, sau đó bỗng nhiên thở dài.
“Có chuyện, ta nhất định phải nói với cô.”
“Có chuyện gì?”
“… Quân thượng ban hôn cho ta và Quyển Châu Liêm.”
“Ờ.”
Đậu Đậu gật đầu, rõ ràng là không ý thức được việc này có liên quan gì đến cô.
Thấy vậy trái tim Đại Vu Sư nguội lạnh, không kìm được nhắc lại một lần nữa, “Ta nói, Quân thượng ban hôn cho ta và Quyển Châu Liêm.”
“Ờ, tốt chứ sao.”
Đậu Đậu vô thức nói như vậy, sau đó liếc thấy gương mặt cố gắng nhịn cười đến khổ sở của Yêu Nghiệt, ngay lập tức ngậm miệng không nói gì nữa.
Hình như cô, gần như, có lẽ… đã quên mất một chuyện… Đại Vu Sư đã thề là sẽ đi theo cô! Hơn nữa bọn họ cũng đã đính hôn!
Tuy là vì để loại bỏ hành động vô lại khi đó của Hoa Hạo Vũ, nhưng mà…
“Chúng ta đã đính hôn rồi, sao Ma quân còn có thể ban hôn cho ngươi và Quyển Châu Liêm chứ? Lẽ nào ông ta không biết thứ tự trước sau à?”
Đại Vu Sư, “… Quyển Châu Liêm nói cho ông ta biết thân phận thực sự của cô, ông ta tất nhiên không muốn bỏ qua rồi.”
Quả nhiên cô hoàn toàn không để ý. Nếu không qua lâu như vậy rồi, thế mà cô còn không ý thức đến thực ra bọn họ đã đính hôn.
“Thân phận thực sự của ta, việc… việc ta là Nhiễu Lan Đằng chín lá? Nhưng ta đã bị trùng ăn mất hai lá rồi mà? Có thể mọc lại hay không còn chưa biết nữa! Sao ông ta lại dễ dàng…”
“Ông ta có thể, cô đối với ông ta, trước giờ đều khác biệt.”
Đại Vu Sư cắt ngang lời của Đậu Đậu, còn chưa kịp dặn dò cô phải cẩn trọng hơn một chút cô không chỉ là Lô đỉnh thịnh thế thì sứ giả truyền lệnh đã cất cao cái giọng lanh lảnh lên.
“Quân thượng giá đáo!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...