Lời nói rõ ràng là của yêu nữ, sau đó là giọng nói lạnh lùng của phụ nữ, “Muốn ăn thì tránh ra bên kia mà ăn, nhìn đã thấy buồn nôn rồi.”
“Ngươi nói cái gì? Ngươi còn thanh cao đến mức nào nữa? Thanh cao sao ngươi không làm tiên, ngươi còn xuống đây làm gì?”
“Được rồi!” Một giọng nói khá trầm của đàn ông cuối cùng không nghe rõ được nữa, “Lão tam, ngươi nói ít đi mấy câu. Lão tứ nói đúng, phu nhân vẫn còn đang chờ ở nhà, bây giờ chúng ta làm nhiệm vụ gấp rút phải trở về phục mệnh! Xác ngươi thu lại trước, một lát nữa hẵng ăn.”
“Được được được, các ngươi đều đúng, lát nữa ta ăn, lát nữa ta ăn.”
Yêu nữ nói xong như xách thêm một vật gì đó, đá ghi nhớ sáng lên một cái, hình dáng bốn người xuất hiện nơi góc màn hình. Yêu nữ nhẹ tênh xách theo xác của người đàn ông và người phụ nữ đi về phía đó, vừa đi còn vừa nhìn bà đỡ đang run cầm cập một cái nói, “Mang đứa bé đến đây, ngươi có thể đi rồi.”
Bà đỡ sớm đã bị dọa sắp chết rồi. Mấy ngày trước, đám hung thần này đến tìm bà ta, đưa cho bà ta chút tiền, hỏi bà ta gần đây trong thôn có những đứa trẻ nào sắp sinh.
Bà ta nói gần đây trong thôi đều không có đứa bé nào được sinh ra cả, nếu thực sự muốn tìm, phải đến huyện bên cạnh.
Thế nhưng mấy tên hung thần ác liệt này lại nói, huyện bên cạnh bọn họ đã tìm rồi, không có!
Bà ta thấy bọn họ hung dữ độc ác, không dám chọc giận, trong tình thế cấp bách, nhớ đến hình như có nghe tên hầu bàn trong tiệm thuốc bắc bên cạnh nói gần đây có một đôi vợ chồng trẻ đến gặp đại phu, hình như đang mang thai. Người phụ nữ vừa nhìn đã biết là người dịu dàng xinh đẹp.
Hầu bàn nói như vậy rõ ràng là thèm muốn sắc đẹp của đối phương, bà đỡ nghe xong cũng không để tâm, giờ bị mấy tên hung tần dữ tợn này đến ép, lúc này mới nhớ ra.
Yêu nữ xách theo bà ta, uy hiếp, “Nếu ngươi dám nói dối, ta sẽ ăn thịt ngươi!”
Tên hầu bàn khi đó đã đóng cửa tiệm rồi, bất ngờ bị chặn lại, lập tức bị dọa đến kêu cha kêu mẹ, “Tráng sĩ, tráng sĩ ngài đừng ra tay, cần tiền đúng không? Giờ tiểu nhân sẽ mở cửa cho các người lấy!”
“Bớt nói nhảm đi! Huyện này có đứa bé nào sắp ra đời không?”
Tên hầu bàn sững sờ, sau đó lập tức nói, “Các ngươi hỏi chuyện này để làm gì?”
“Ngươi quản chúng ta làm gì? Nói thì cứ nói đi!”
Yêu nữ nói xong liền vứt cho tên hầu bàn một cái roi, “Nói mau! Đôi vợ chồng đến gặp đại phu sống ở đâu?”
Bà đỡ ở trong tay yêu nữ, vừa định nói gã không biết thì đã nghe thấy tên hầu bàn vội vàng lắp bắp, “Biết, biết, biết, người đàn ông đó lên huyện để mua giường cho con, người thợ mộc đưa đồ qua đó tôi đã lén đi theo!”
“Đưa bọn ta đi!”
Gã đàn ông nói vậy, tên hầu bàn liền tỏ vẻ khó khăn, “Việc này, việc này…”
“Ngươi lắp ba lắp bắp cái gì? Đưa bọn ta đi!”
Yêu nữ lại vút roi qua đó, tên hầu bàn vội vàng nói thật, “Tiểu nhân, tiểu nhân đi theo được một nửa đường thì gặp người quen, nên, nên đã không đi theo nữa.”
Hóa ra tên hầu bàn căn bản không biết đôi vợ chồng mới cưới đó ở đâu, chỉ là sợ chết nên mới nói là biết.
Yêu nữ vừa nghe vậy liền nổi cơn điên muốn giết người, tên hầu bàn vội vàng nói, “Chờ! Chờ một chút! Ta vẫn có lời muốn nói!”
“Nói!”
“Người, người, người phụ nữ đó sắp sinh rồi! Trong mấy ngày hôm nay sẽ sinh! Nếu các ngươi muốn tìm bọn họ… đi theo bà ta! Các ngươi chỉ cần ở lại trong nhà bà đỡ! Người phụ nữ đó đến lúc sinh thì người chồng nhất định sẽ quay lại mời bà ta, bà ta là bà đỡ tốt nhất trong vùng này!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...