Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Đậu Đậu bắt gặp ánh mắt của Ma quân, bỗng dưng rùng mình một cái, sau đó tay cũng run lên, hòn đã nghiệm thân rơi xuống đất bốp một tiếng, đánh thức đám người đang há mồm trợn mắt, Mạch Khanh là người đầu tiên chạy ra, “Phu nhân!”

Tuy rằng Mạch Khanh đã không còn tình cảm từ lâu, nhưng sự tôn trọng của ông ta đối với phu nhân Hoa Dung vẫn là xuất phát từ tận đáy lòng. Đến nay phu nhân của ông ta cứ thể ở trước mặt ông ta bị đưa lên đoạn đầu đài, ông ta không đi xem xem vậy thì còn ai đi nữa.

Mạch tướng quân đuổi theo ra ngoài xong, người tiếp theo chính là Hoa lão phu nhân, bà ta quỳ xuống một cái, nước mắt của tuổi già nhạt nhòa trên gương mặt, “Quân thượng à, Quân thượng tha mạng! Xin Quân thượng nể tình ngày hôm nay phu quân của lão thân gặp chuyện chẳng lành mà tha cho Dung Nhi một mạng! Lão thân cầu xin người!”

Nói xong liền dập đầu, cứ thế dập đến máu trên trán, chảy xuống không ngừng.

Thế nhưng Ma quân lại chỉ lạnh lùng nhìn, từ đầu đến cuối đều thờ ơ không chút động lòng. Thực ra trong lòng ông ta cực kì muốn nói: Tai họa bất ngờ ập đến? Ha ha, đây là báo ứng đó biết chưa?

Nhiễu Lan Đằng của Mạch Phi bị khế nhân của phu nhân Hoa Dung dùng trùng hủy hoại mất hai lá, bây giờ quạ lại đến ăn hai lá của Hoa lão gia.

Đại Vu Sư thật là cao tay mà…

“Quân thượng! Quân thượng!”


“Lão phu nhân, ngươi bỏ công ra cầu xin Ma quân, chi bằng ra ngoài tiễn cô con gái không ra gì của ngươi một đoạn còn hơn, hôm nay từ biệt chính là mãi mãi không thể gặp lại nhau, lão phu nhân không đi gặp bà ta lần cuối sao?”

Những lời này của Ma quân vừa dứt, Hoa lão phu nhân liền sững sờ, cả người trống rỗng, hồn rời khỏi xác đứng dậy chạy ra ngoài.

Lúc này, Mạch Quỳnh Lâm dường như cuối cùng cũng đã bừng tỉnh lại… Không thể xin tha thứ cho mẫu thân nhưng nhất định phải đuổi theo để đưa tiễn. Bởi vì cho dù mẹ ruột của cô ta đã làm sai nhưng vẫn là mẹ ruột, không đuổi theo đưa tiễn sẽ bị người đời cười chê.

Đậu Đậu vừa thấy có kịch để xem, ngay lập tức đi ra ngoài.

Đám ma hóng hớt Hoa gia thấy mọi người đều đi hóng hớt, không nói lời nào cũng chộp lấy dưa chạy theo!

Mạch Truy đã chết lặng, nghĩ đến công dưỡng dục bao nhiêu năm nay nên chạy ra ngoài theo bọn họ.

Sau đó là Hoa Hạo Vũ, gương mặt nghiêm trọng đi ra ngoài, lúc đi qua Đậu Đậu còn quay sang nhìn cô một cái, giống như đang nhìn một con quái vật.


“Mạch Phi, ngươi đúng là cao tay thật đấy! Không, có lẽ ta nên khen Đại Vu Sư mới đúng, nếu không có y, ngày hôm nay ngươi chắc chắn sẽ không thể báo thù dễ dàng như vậy đâu.”

Đại Vu Sư tỏ vẻ thản nhiên vô tội, Đậu Đậu lẽ thẳng khí hùng đáp lại, “Ngươi cũng nói rồi đấy. Huống hồ nếu không phải bà ta lừa dối Quân thượng thì cũng sẽ không rơi vào kết cục như bây giờ. Biểu ca nói vậy, lẽ nào là đang nghi ngờ quyết định của Quân thượng sao?”

Hoa Hạo Vũ vừa nghe vậy liền không nói gì nữa…

Ma quân vừa nghe thấy Đậu Đậu nói như vậy, khóe miệng không kiềm chế được cong lên. Cáo mượn oai hùm? Ha ha ha, làm như vậy sẽ phải trả giá đó.

Dù sao ban đầu ông ta cũng đã từng hạ chiếu chỉ, chỉ có điều thêm một Đại Vu Sư và còn cả…

“Quân thượng, thần thiếp cũng muốn đi tiễn cô một đoạn.”

Hoa Thanh kịp thời lên tiếng cắt ngang mạch suy nghĩ của Ma quân, dáng vẻ dịu dàng uyển chuyển từ trong ra ngoài, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với Mạch Quỳnh Lâm.

Ma quân không nỡ lòng từ chối, thế là dẫn Hoa Thanh đến xem cảnh hỏa táng.

Đậu Đậu đi theo sau với nhiệm vụ chủ yếu là cười trên nỗi đau của người khác không kìm được chửi bới trong lòng một câu: Đang mang thai mà vẫn đi xem? Kiểu thai giáo này, chậc chậc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui