Cho nên Đậu Đậu tình nguyện tha cho cổ bà một mạng cũng phải bắt được cái thóp Mạch Truy mà hung hăng xử lý Hoa Dung.
Vì vậy Đậu Đậu lại duỗi tay ra, “Ta nói, ta muốn thu bà ta làm khế nhân.”
Mạch Lăng sắp điên rồi, “Mạch Nhị tiểu thư, người chắc chắn muốn nhận bà ta làm khế nhân à?”
Thu người ban đầu từng hại cô làm khế nhân, đầu óc em gái ngốc này của anh ta lại lên cơn động kinh hả?
Trước đó theo đến viện của phu nhân Hoa Dung, anh ta còn tưởng cô muốn bẻ gãy cánh tay phải của phu nhân Hoa Dung nữa. Bây giờ thì hay rồi, cô muốn lấy tay chân giả của phu nhân Hoa Dung làm cánh tay của mình?
Đầu óc Đậu Đậu đương nhiên không bị thần kinh rồi, “Ta chắc chắn! Cho nên giúp ta, chi phí gì đó sẽ do mẹ cả ta trả.”
Khóe miệng phu nhân Hoa Dung giật giật, nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười, “Đương nhiên rồi.”
Mạch Lăng, “… Vậy được, dù sao cũng là chuyện nhà mấy người.”
Mẹ kiếp, dù sao bây giờ anh ta cũng là đường chủ của Linh Nguyện Đường, cùng lắm thì trực tiếp giết chết cổ bà thôi.
Dù sao trước kia anh ta chỉ ngứa tay đã… giết chết Sở Minh Hiên rồi.
Nếu như anh ta không biết cũng thôi đi, còn biết rồi vậy chắc chắn không thể nhịn được. Cái thứ gì thế hả? Một khế nhân cũng dám chạy tới làm nam sủng của em gái anh ta. Gã cũng không xem xem gã là cái đức hạnh gì?
Vậy là Sở Minh Hiên rơi vào Ma đạo nhận phu nhân Hoa Dung làm chủ, còn chưa thi triển kế hoạch lớn đã ù ù cạc cạc chết ở trong nhà tắm rồi.
Chuyện này Yêu Nghiệt vẫn không biết, biết rồi cũng chỉ hai chữ thôi: Đáng đời!
Trở lại chuyện chính, Mạch Lăng quyết định sau đó sẽ giết chết cổ bà nên tương đối quả quyết để cổ bà nhận Đậu Đậu làm chủ. Gương mặt già nua của cổ bà lại tươi trẻ ra, sống thêm một nghìn tám trăm năm nữa cũng không thành vấn đề.
Đậu Đậu đòi cổ bà qua đó, cổ bà nhận chủ tử mới, phu nhân Hoa Dung tự cho là giải quyết được một chuyện phiền phức lớn, tất cả đều vui mừng.
Sau đó Đậu Đậu rời khỏi cái nhà tắm công cộng này, đi cùng phu nhân Hoa Dung. Trên đường, phu nhân Hoa Dung không ngừng nói bà ta không rõ chuyện này, nói đến lỗ tai Đậu Đậu đóng kén luôn, cô thuận miệng đáp, “Đương nhiên, mẹ cả thương con như vậy, sao lại hại con được? Con đã sớm biết chuyện này không liên quan đến mẹ cả rồi, nếu không con đã trực tiếp nói cho cha và Quân thượng.”
Phu nhân Hoa Dung hãi hùng khiếp vía, vội vàng lên tiếng nói đúng đúng đúng, may mà Đậu Đậu chịu tin bà ta.
Nói thì nói như vậy, thật ra trong lòng đã sớm tức chết. Con tiểu tiện nhân Mạch Phi này, rốt cuộc là ngu thật hay giả ngu thế?
Nếu như nói cô ngu thật, thế thì câu nào của cô cũng làm bà ta tức chết. Nếu như nói cô giả ngu, nhưng cô rõ ràng biết làm thế nào mới tốt nhất, tại sao lại không làm như vậy?
Phu nhân Hoa Dung không nghĩ ra.
Đương nhiên bà ta không nghĩ ra! Bởi vì bà ta căn bản không biết Đậu Đậu đã trải qua những chuyện này một lần rồi.
Trải qua một lần rồi mà còn không biết trả thù thế nào, vậy cô mới là ngu thật!
Nói tóm lại, đến Mạch gia, Đậu Đậu dẫn cổ bà khẽ mỉm cười với phu nhân Hoa Dung, nói cáo từ rồi nhấc chân đi về tiểu viện của mình.
Phu nhân Hoa Dung thở phào nhẹ nhõm, lau trán thấy toàn là mồ hôi lạnh. Bà ta cảm thấy bà ta phải nhanh lập ra kế hoạch mới, tiểu tiện nhân sống lâu thêm một phút bà ta càng không vui.
Nghĩ đến đây, bà ta gọi nha hoàn bên cạnh đi vào viện, sau đó đóng cửa thật chặt lại.
Bà ta phải tìm khế nhân khác để nghĩ cách, nhất định phải mau giết chết Mạch Phi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...