Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
“Không cần! Bản quân còn có chút chuyện, đi ngay đây.”
Ma quân đen mặt, đứng lên liền biến mất. Đậu Đậu thở phào, vừa định ngồi xuống nghỉ một lát, Mạch tướng quân đã đập bàn một cái, “Mạch Phi!”
“Dạ, có!”
Đậu Đậu theo bản năng đứng ngay ngắn, sau đó nhìn Mạch tướng quân, “Cha, cha có chuyện gì à?”
“Sao con có thể nói hai đứa bé là tạp chủng hả? Ai nói linh tinh ở bên ngoài?”
“... Con nói thì sao? Chẳng lẽ trong lòng cha không cho là như vậy à? Còn ai nói linh tinh ở bên ngoài? Sao con biết được ai nói linh tinh ở bên ngoài chứ?”
Người cha này của cô khẩu xà tâm Phật, bề ngoài thì ngu ngốc nhưng trong lòng lại rõ hơn hết. Cô thỉnh thoảng bị thần kinh, có khi chính là di truyền từ ông ta.
Ông ta mắng cô là đứa con gái bất hiếu không chịu thua kém dẫn hai đứa tạp chủng về khiến cho ông ta nhục nhã, nhưng ông ta lại không muốn để cho người khác nói như vậy.
Có điều chuyện này hoàn toàn không thể che giấu sự thật ông ta nhất bên trọng nhất bên khinh, hại mẹ ruột của cô không rõ tung tích. Chính là vì ông ta không tín tưởng nên mẹ ruột cô mới bị phu nhân Hoa Dung gài bẫy...
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu vẫn nói tùy ý như cũ, “Cha, cha còn có chuyện gì không? Không còn thì con có thể đi nói chuyện riêng với Vu Sư đại nhân nhà chúng con chưa?”
Cha Đậu Đậu, “...”
Ông ta không nên nói nhiều với con nhóc con này như vậy, suốt ngày chỉ biết làm ông ta tức giận!
Mặc dù ông ta cũng biết cô không nói như vậy thì Ma quân sẽ không từ bỏ ý định với đứa bé, nhưng tại sao ông ta nghe thấy hai chữ tạp chủng lại tức giận như vậy chứ?
Bỏ đi bỏ đi, mặc kệ cô!
Vì vậy Mạch tướng quân phiền não khoát tay, “Đi đi đi, muốn làm gì thì làm, đừng có chướng mắt ông đây!”
Sau đó Đại Vu Sư đứng lên, khẽ gật đầu với Mạch tướng quân, đi theo Đậu Đậu ra ngoài.
Để lại Mạch Lăng ngẩn tò te ra!
Em gái anh ta nói cái gì?
Vu Sư đại nhân nhà cô?
Vu Sư đại nhân nhà cô?
Đại Vu Sư mới vừa đính hôn với cô, đã thành nhà cô rồi?
Quả nhiên, máu trong xương không thể nào thay đổi được. Ngoài miệng nói không cần, nhưng cơ thể rất thành thật. Ban đầu là ai ở nhân giới chỉ lên trời thề nói không thu nam sủng? Vả mặt chưa?
Mạch Lăng vừa oán trách vừa vui vẻ yên tâm, nhìn những người có mặt ở đây cũng thuận mắt hơn, kiếm cớ Ma quân muốn anh ta canh gác Ma Đô, đứng lên cũng đi luôn.
Vì vậy phòng khách chỉ còn lại một nhà bốn người Mạch gia kia. Mạch Quỳnh Lâm vì Ma quân không quan tâm đến thể diện của cô ta mà tức giận, phu nhân Hoa Dung và Mạch Truy thì vì kế hoạch thất bại mà tức giận. Vừa rồi lúc Đậu Đậu tiến vào, hai mẹ con bọn họ đã ngẩn ra rồi. Chỉ có mỗi Mạch tướng quân càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ, bởi vì ông ta đã giải quyết được một chuyện phiền phức lớn rồi. Con nhóc con nhà ông ta cuối cùng cũng có gia đình riêng!
Đại Vu Sư, không tệ không tệ, tốt hơn với việc không gả đi được, tốt hơn so với việc bị ép sung quân làm quân kỹ.
Ôi chao, chút mặt mũi còn sót lại của Mạch gia cuối cùng cũng giữ được rồi!
Mạch tướng quân cảm khái đứng dậy, quay đầu đi mất.
Cả phòng khách chỉ còn lại phu nhân Hoa Dung và con gái con nuôi của bà ta. Lúc này phu nhân Hoa Dung vẫn chưa có suy nghĩ vứt bỏ Mạch Truy, cho dù bà ta biết Đại Vu Sư đã bắt đầu tính toán mệnh cách của Mạch Truy rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...