Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Người vừa bế nó nhất định là cha nhát gan của tụi nó. Bởi vì trên người em gái nó có bùn nên đã dính lên trên người nó.

Đáng ghét quá, muốn tránh xa em ấy một chút!

Nghĩ như vậy, Biển Biển lập tức lùi về phía sau. Viên Viên nhìn mà ngẩn ra, “Này, sao chúng ta lại đến chỗ này thế?”

Biển Biển, “...”

Thật ra nó đã đoán được một chút, nhưng không muốn giải thích với Viên Viên. Cái đứa đầu óc kỳ lạ như em ấy có thể nghe hiểu à?

Cho nên nó nói, “Anh cũng không biết.”

Quả nhiên, nói xong câu này, Viên Viên cũng không hỏi nữa.

Yêu Nghiệt nhắm mắt lại không nhìn cảnh tượng thật thật giả giả, thuận theo phương hướng hơi thở, chỉ một lúc cũng tìm được Đậu Đậu rồi.

Thấy hắn cũng sắp xách Đậu Đậu đi, ông lão cuối cùng vẫn không nhịn được, “Hai người các ngươi đứng lại cho ông đây!”

Nói xong rút chướng đi, tức giận đi qua.


Đậu Đậu, “...”

Yêu Nghiệt, “... Ông là?”

“Ngươi quan tâm ta là ai làm gì! Ta hỏi ngươi! Một con yêu như ngươi sao lại tới Ma giới? Ngươi không biết… Đợi đã, cháy rồi!”

Vẻ mặt ông lão rất quái dị, mới vừa nói xong câu này, râu đã bắt đầu bốc khói. Ông ấy cũng không quan tâm chất vấn Yêu Nghiệt và Đậu Đậu nữa, chạy một mạch vào trong rừng, vừa chạy còn vừa bảo sẽ cho đám hậu bối không biết sống chết bên ngoài biết tay

Đậu Đậu và Yêu Nghiệt đưa mắt nhìn nhau, gần như dị khẩu đồng thanh, “Cây tinh?”

Đậu Đậu nghi ngờ, còn Yêu Nghiệt mang theo giọng điệu chắc chắn. Hai người đứng tại chỗ yên lặng nhìn khói bay từ bốn phương tám hướng tới, đoán xem con ma muốn phóng hỏa rốt cuộc là ai. Không có mệnh lệnh của Ma quân, sẽ không có con ma nào to gan như vậy. Ma quân phóng hỏa, chẳng lẽ là muốn thiêu chết cả mấy người Đại Vu Sư bọn họ à? Là lý do gì có thể thúc đẩy ông ta đưa ra quyết định như vậy?

“Là Ngọc đế.”

Tứ Bất Tượng rất lâu không tạo cảm giác tồn tại cuối cùng cũng có tác dụng, “Quan Tinh Tú tính ra hai người liên thủ lại sẽ tạo thành uy hiếp cho thiên đình, cho nên ông ta phái binh xuống nói tin tức chủ tử là thiên mệnh ma chủ chứ không phải là Lô đỉnh thịnh thế cho Ma quân biết, nên Ma quân hạ lệnh đốt rừng, không cho ai sống sót.”

Đậu Đậu sắp hoảng rồi, “Thiên đình là như vậy à? Ngọc đế không biết xấu hổ như vậy à?”


Yêu Nghiệt, “... Em tưởng là thế nào? Đi thôi, chạy ra trước rồi nói.”

“Vâng.”

Đậu Đậu nghiêm mặt lại, theo Yêu Nghiệt chạy ra ngoài.

Nhưng Ma quân đã sớm dặn dò, lúc đốt rừng, bốn phương tám hướng đều phải châm lửa. Cho dù bọn họ chạy đến chỗ nào thì chỗ đó cũng toàn là khói dầy đặc. Chỉ có đi vào trong, nhưng mà đi vào trong… Nếu đi vào trong, không phải sớm muộn gì lửa cũng bắt kịp ư?

Đậu Đậu mới vừa nghĩ như vậy, Yêu Nghiệt đã kéo cô đi vào trong rồi, “Không sao, ông lão kia cũng chạy vào trong, chứng minh ông ấy có cách. Chúng ta đi theo ông ấy.”

“Vâng.”

Đậu Đậu chỉ có thể vâng, đi theo Yêu Nghiệt vào trong, chỉ một lát đã đuổi kịp ông lão đang chửi rủa.

Ông lão thấy bọn họ đuổi theo, hừ nhẹ một tiếng, “Không ngốc, vẫn biết đi theo, nếu như các ngươi ở bên ngoài thêm một lát nữa thì chỉ có con đường chết thôi.”

Đậu Đậu, “... Ha ha ha, lão tiên sinh nói đúng.”

Ăn heo rừng của người ta bắt cá của người ta, chuyện ập lên đầu rồi còn phải đi theo sau mông người ta tránh nạn, cô có thể nói thế nào chứ?

Đương nhiên là người ta nói cái gì thì là cái đó rồi!

Càng đi vào trong không khí càng sạch sẽ, càng đi vào trong độ ẩm càng lớn, càng đi vào trong nhiệt độ lại càng cao. Thực vật xung quanh cũng xảy ra sự thay đổi, cây cối như cây bạch dương rậm rạp xanh tươi dần dần biến thành bụi cây cỏ.

Bọn họ trực tiếp đi từ mùa đông đến mùa hè rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui