Nhưng tại sao y lại cũng ở trong rừng sương mù? Chẳng lẽ đây chính là trời cao định trước sao, định trước cô ta vĩnh viễn cũng không có được y?
Không, cô ta sẽ không nhận thua đâu!
Nghĩ đến đây, Quyển Châu Liêm dứt khoát mở miệng, “Quân thượng, thần khẩn cầu người tha cho Dịch Xuân Thu một mạng, cho dù không còn tín nhiệm y nữa thì cũng bằng lòng cho y kéo dài hơi tàn mà sống tiếp. Thần bảo đảm sẽ trông chừng y thật kĩ.”
“Có thể mang tro cốt của Mạch Phi trở về gặp ta, ta sẽ tha cho Dịch Xuân Thu một mạng.”
Nếu là thiên mệnh ma chủ, chỉ phóng hỏa như vậy chưa chắc có thể bảo đảm thiêu chết. Phái Quyển Châu Liêm qua đó canh chừng, chắc chắn sẽ tốt hơn. Dù sao cũng là tình địch, đã ra tay sẽ không lưu lại đường sống.
Quyển Châu Liêm liền đáp lại, “Rõ! Thần sẽ đi ngay!”
Thấy ánh mắt Quyển Châu Liêm kiên định cáo lui, Ma quân híp mắt lại, nghĩ, chỉ mong cô ta có thể mang về, nếu không...
Nếu không còn có thể làm thế nào được?
Đích thân động thủ thôi!
Nhưng điều Ma quân không biết là ông ta biết vẫn hơi muộn, thứ thiên đình muốn là thế chân vạc chứ không phải bên nào độc quyền cả...
Một ngày trên trời bằng một năm dưới đất, một ngày mười hai thời thần*, một năm mười tháng, bên chỗ quan Tinh Tú mới có nửa giờ mà ở Ma tộc đã qua nửa tháng rồi!
(*) Cách tính thời gian ngày xưa: gồm giờ Tý (23 giờ đêm – 1giờ sáng), giờ Sửu (1-3 giờ sáng), giờ Dần (3-5 giờ sáng), giờ Mão (5-7 giờ sáng), giờ Thìn (7-9 giờ sáng), giờ Tị (9-11 giờ sáng), giờ Ngọ (11-13 giờ chiều), giờ Mùi (13-15 giờ chiều), giờ Thân (15-17 giờ chiều), giờ Dậu (17-19 giờ tối), giờ Tuất (19-21 giờ tối), giờ Hợi (21-23 giờ đêm).
Ma quân đã biết Nhiễu Lan Đằng chín lá không phải là Lô đỉnh thịnh thế mà là thiên mệnh ma chủ, cho nên sau khi hạ lệnh thiêu hủy rừng sương mù chiêu cáo thiên hạ Quyển Châu Liêm trở thành Đại Vu Sư, quyết định thứ ba chính là chọn ngày đón Mạch Quỳnh Lâm vào nhà.
Từ trước đến nay Mạch Quỳnh Lâm chưa bao giờ vui vì mình không phải là Nhiễu Lan Đằng chín lá như vậy, nếu không cô ta sẽ bị diệt ngay!
Mạch gia vui buồn nửa nọ nửa kia, vui là vì Đại tiểu thư đợi xuất giá nhiều năm cuối cùng cũng được gả ra ngoài. Buồn là vì Nhị tiểu thư mới vừa trở về lại gây ra chuyện rồi.
Đối với chuyện này, Mạch Khanh không muốn nói chuyện, ông ta chỉ muốn nói: Con khỉ này tuyệt đối là trời cao phái tới trừng phạt ông ta! Ba ngày không đánh liền lật ngói nhà, không gây họa thì cô không vui mà! Bây giờ thì hay rồi, cuối cùng chọc ra cái họa này, cô lại là thiên mệnh ma chủ gì đó!
Đợi đã, tại sao ông ta phải tức giận? Con gái ông ta có cơ hội làm lão đại của Ma tộc tại sao ông ta phải tức giận?
Mạch Khanh nghĩ như vậy, liếc thấy Hoa Dung cau có bên cạnh, lập tức hiểu tại sao ông ta phải tức giận rồi. Ông ta không tức giận không được, có cơ hội làm lão đại không giống lập tức có thể làm lão đại!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...