Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Quả nhiên không ngoài dự đoán của anh ta, nếu anh ta không chủ động đưa vào thì Mạch Phi sẽ không hấp thu lực lượng trong cơ thể của anh ta.

Mạch Truy thở phào nhẹ nhõm, vừa muốn lấy tay ra, nhưng nghĩ đến cái gì đó, lại nắm lấy cổ tay của Đậu Đậu bắt mạch.

Bởi vì có ma khí của anh ta thêm vào nên bây giờ trong cơ thể Đậu Đậu có ba luồng lực lượng.

Ngay từ lúc đầu, hai luồng lực lượng vốn còn đang chiến đấu với nhau, lực lượng ôn hòa rất bất khuất, còn đang chuyển hóa từng chút một lực lượng bên ngoài vào.

Nhưng sau khi lực lượng của anh ta vào thì hình như hai lực lượng đã tạm thời ngừng chiến, từng cái một đều đang ngưng kết thành một vòng tròn không động đậy nữa.

Mạch Truy không hiểu, nghĩ thầm, lẽ nào lực lượng còn có ý thức à?

Đương nhiên lực lượng không có ý thức, chúng nó chỉ dừng lại, yên lặng đợi lực lượng thứ ba tập hợp thôi.

Sau khi lực lượng thứ ba tập hợp, lực lượng yếu hơn kia liền nhanh chóng hợp lại với nó, đối phó với luồng lực lượng mạnh hơn.


Nhìn đến đây, Mạch Truy lập tức kinh hãi.

Bởi vì anh ta không thể ngờ được có người có thể trực tiếp hấp thu ma lực của đối phương.

Lực lượng của anh ta mới đi vào trong cơ thể của cô không được bao lâu mà đã bị chuyển hóa, nếu không phải lực lượng mạnh mẽ kia nhìn qua không giống như là ma khí, vậy bây giờ không phải là cô đã sớm đã tỉnh lại rồi hay sao?

Mạch Truy nghĩ thầm trong bụng, không thể tiếp tục giữ lại Đậu Đậu được nữa, vì vậy động tác khó tránh khỏi dần trở nên thô lỗ hơn.

Anh ta xốc Đậu Đậu đặt lên trên lưng ngựa, rồi phi thân lên ngựa, nói với thủ lĩnh sơn tặc đang mang vẻ mặt mờ mịt khó hiểu ở một bên, “Ngươi về sơn trại trước đi, ta còn có chút việc phải xử lý, hôm nào ta sẽ để tướng sĩ đưa một thánh nữ vừa mới sung quân đến đó.”

Ý của anh ta chính là sẽ đưa đến đó một thánh nữ sạch sẽ một chút, làm áp trại phu nhân của thủ lĩnh sơn tặc.

Thủ lĩnh sơn tặc không có ý kiến, nói câu được, rồi cưỡi một con ngựa dắt một con ngựa đi.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, gã cảm thấy Thiếu tướng quân rất kỳ lạ. Vừa nãy còn nghiến răng nghiến lợi muốn giết Mạch nhị tiểu thư, tại sao bây giờ lại ôm vào lòng mang đi chứ?


Chậc chậc chậc…

Không phải là tâm tư gã ta xấu xa, mà thật sự là… Gã ta đã từng lăn lộn rồi, chuyện xấu trong đại gia tộc từ xưa đến nay cũng đã xảy ra không ít. Hơn nữa Mạch nhị tiểu thư có dáng vẻ nhỏ bé làm người ta thương yêu như vậy, Thiếu tướng quân động tâm thì cũng là chuyện bình thường mà thôi...

Khụ, nếu như Mạch Truy biết thuộc hạ của anh ta suy đoán như thế thì nhất định sẽ lộn trở lại đánh chết gã ta!

Cái quỷ gì chứ?

Con mắt nào của gã ta thấy anh ta ôm Mạch Phi vào trong lòng hả?

Lại còn chuyện xấu trong đại gia tộc nữa chứ, có thể đừng lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử được không hả?

Được rồi, anh ta thừa nhận, về chuyện này, anh ta từng có một chút chột dạ như vậy. Bởi vì... quả thật anh ta từng có cái suy nghĩ kia trong đầu.

Tất nhiên những thứ ở trên đều là suy đoán, đối với suy đoán của thủ lĩnh sơn tặc, Mạch Truy không biết. Anh ta còn đang suy nghĩ muốn mang Mạch Phi đi đến chỗ nào đó hoang tàn vắng vẻ giết người đốt xác nữa kìa...

Đậu Đậu nằm ở trên lưng ngựa, dạ dày liên tục bị xóc lên, xóc lên xóc xuống đến mức ói cả ra, ói mấy cái liền lập tức tỉnh lại.

Đương nhiên lý do lớn nhất làm cô có thể tỉnh lại chính là hai luồng lực lượng trong cơ thể cô không đánh nhau nữa. Đậu Đậu kinh ngạc cảm nhận được điểm này, giơ tay nắm chặt nắm tay lại, đột nhiên cảm thấy toàn thân đều có sức lực.

Cô không nhịn được đập một quyền xuống con ngựa dưới thân, vì vậy con ngựa toi luôn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui