Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

“Ở Ma tộc, cho tới giờ chỉ có chủ nhân hút khô Lô đỉnh.”

Đậu Đậu vừa nghe liền co rút khóe miệng. Má nó! Nói Lô đỉnh trâu bò tuyệt thế cơ mà! Lừa cô! Tất cả đều lừa cô!

Trưởng lão thánh nữ lừa cô! Tiểu thuyết huyền huyễn ở Nhân giới cũng lừa cô!

Đã cố giả bộ cool ngầu rồi phải làm sao đây?

Đậu Đậu chột dạ không thôi, Yêu Nghiệt khoác tay lên vai cô, vỗ vai an ủi, làm bộ phải xuống xe ngựa ứng chiến.

Sao Đậu Đậu có thể để hắn bại lộ thân phận được, cô ôm hắn tiếp tục giả bộ, “Thế sao? Cho tới giờ chỉ có chủ nhân hút khô Lô đỉnh thôi sao? Vậy thật không khéo, ta chính là ngoại lệ.”

Sau đó dưới ánh mắt không tin nổi của đám sơn tặc, cô chậm rãi cúi người hôn Yêu Nghiệt.

Yêu Nghiệt không dấu vết sử dụng thuật song tu của Hồ tộc, chuyển yêu lực được đổi màu trong thân thể sang cho Đậu Đậu từng chút một.


Quần ma ăn dưa bị một màn này làm sợ ngây người, một đám nhìn chằm chằm môi Đậu Đậu không chớp mắt, không thể hiểu nổi cô làm thế nào mà rút được ma lực trong cơ thể đối phương ra.

Khụ...

Ma lực?

Nếu Đậu Đậu biết bọn chúng nghĩ vậy, nhất định nhảy dựng lên phỉ nhổ chỉ số thông minh của chúng!

Đó chẳng qua chỉ là một đám yêu khí màu tím mà thôi! Ăn vào bụng hương vị rất kỳ quái được không?

Nhưng mà Đậu Đậu không biết, cô chỉ có thể giả bộ trước mặt đám sơn tặc, cắn răng nuốt vào bụng.

Còn âm thầm an ủi mình, tuy rằng ăn mấy thứ kỳ quái sẽ bị tiêu chảy nhưng mà cô được hôn nam thần!

Nam thần co rút khóe miệng, yên lặng bắt đầu giả bộ yếu đuối. Vừa giả bộ còn vừa đẩy Đậu Đậu, xong rồi quay sang đám sơn tặc kêu cứu mạng.


Đậu Đậu tiêu sái bắt hắn tiếp tục, còn tranh thủ ra vẻ ác độc nói, “Ngươi kêu đi, kêu phá cổ họng cũng không có ma nào tới cứu ngươi đâu! Bọn chúng? Hừ hừ hừ, sớm muộn bọn chúng cũng thành lương thực của ta thôi!”

Đàm đàn em sơn tặc không dám nhìn, yếu ớt liếc mắt nhìn Lão đại sắc mặt xanh mét, hỏi, “Có cứu cứu cứu cứu không Lão đại? Con ma kia thoạt nhìn thật thật thật… thật đáng thương!”

Sơn tặc lão đại muốn nói đáng thương em gái ngươi ấy, nhưng thoáng nhìn Yêu Nghiệt thật sự suy yếu sắp toi rồi, vẫn không nhịn được mở miệng, “Yêu nữ! Buông con ma kia ra!”

Đậu Đậu thở ra, liếm môi Yêu Nghiệt, chậm rãi kéo dài khoảng cách của hai người.

Cô vốn sinh ra đã có bộ dáng làm người yêu mến, bây giờ mặt mày hồng nhuận, lại thêm vài phần hơi thở hấp dẫn, khiến nam tử Ma tộc khó có thể chống lại được.

Con ngươi sơn tặc lão đại tối sầm lại, vội vàng lấy tinh thần quát, “Đi, cứu nam tử kia ra!”

“Vâng!”

Sơn tặc tiểu đệ đề nghị đầu tiên lạch bạch chạy tới, nâng Yêu Nghiệt “suy yếu” thật cẩn thận xuống xe ngựa.

Cuối cùng sơn tặc Lão đại cũng tin lời của Đậu Đậu, cảm thấy cô là Lô đỉnh nghịch thiên nên chỉ có thể giết không thể dùng.

Yêu Nghiệt bị nâng xuống xe ngựa, gã lập tức hô hào một đám huynh đệ, “Lên! Giết con yêu nữ này vì dân trừ hại!”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui