“Nói với ông ta ta chết rồi!... Tiểu Ngọc, tiễn Đại thiếu gia ra ngoài!”
“À... tiểu thư, chuyện này...”
“Không cần, ta tự đi được.”
Mặt Mạch Truy tối sầm, nhấc chân ra khỏi tiểu viện, anh ta cảm thấy tuyệt đối là mình có bệnh, đến đây nói mấy lời ngu ngốc gì không biết, anh ta nên nghe lời mẹ nói trực tiếp giết chết cô.
Không phải tìm thổ phỉ bắt cóc cô làm nhục cô thôi sao, quá dễ!
Đến lúc đó đính hôn không thành, nhà gái lại truyền ra lời gièm pha, anh ta không tin Đại Vu Sư còn có thể đứng về phía cô.
Đậu Đậu đột nhiên hắt xì một cái, xoa xoa mũi, kéo chăn lên trên.
Tiểu Ngọc đã đi rồi, trong phòng chỉ còn một nhà bốn người.
Bởi vì kế hoạch đẩy ngã không có một lần nào thành công nên đêm nay Đậu Đậu không muốn tìm cách đẩy ngã Yêu Nghiệt nữa.
Yêu Nghiệt nhẹ nhàng thở ra, sau đó đề nghị, “Muốn anh đi tra nơi phu nhân Hoa Nguyệt mất tích không?”
Đậu Đậu lắc đầu, “Không cần, Mạch Lăng cũng không tra được, anh ở đây không quen địa hình, đi chỗ nào tra đây?”
Yêu Nghiệt, “... Cũng đúng.”
Nhưng mà hắn không nói cho cô, kỳ thật hắn đã đoán được một chút.
Lúc vợ hắn ở Nhân giới luôn có thể mơ thấy phu nhân Hoa Nguyệt ở một mảnh đất cháy đen. Còn nữa, phu nhân Hoa Nguyệt đưa cho cô quyển hóa linh, còn trộm ra một quả thánh nữ ở Thánh nữ các…
Điều này chứng minh phu nhân Hoa Nguyệt cách Thánh nữ các không xa, hoặc là bà ở ngay trong Thánh nữ các.
Nhưng bà ở chỗ nào được?
Vì sao vợ đến Ma giới rồi, bà lại không chịu xuất hiện trong mộng của vợ nữa?
Yêu Nghiệt không biết, không phải phu nhân Hoa Nguyệt không muốn xuất hiện mà là bà không thể ra được. Bà đã làm giao dịch với thánh thụ, đã biết bí mật liên quan đến Ma tộc và Nhiễu Lan Đằng nên đã lấy thân xác trả đại giới, hoàn toàn biến thành chất dinh dưỡng của thánh thụ.
Thánh thụ đồng ý giúp bà mang con gái bà về, bây giờ thánh thụ đã làm được, bà cũng không thể rời khỏi thánh thụ nửa bước. Hồn phách của bà gắn với thánh thụ, mãi đến lúc ngưng kết thành một, đến ngày sinh ra hạt mầm mới...
Ngày tháng trôi nhanh, đảo mắt đã đến ngày đính hôn.
Sáng sớm, Đậu Đậu bị Tiểu Ngọc gọi dậy, trang điểm thay đồ rất lâu. Quần áo theo yêu cầu đã được đưa đến, màu đỏ thêu hoa, vô cùng đơn giản mà mặc vào cũng rất đẹp.
Lễ đính hôn cũng rất đơn giản, chỉ là đi qua đi lại thôi. Bởi vì Đại Vu Sư không cha không mẹ nên nghi thức lại càng bớt thêm, viết hôn thư đưa sính lễ kính trà xem như xong việc.
Nửa đường, Ma quân đưa Mạch Quỳnh Lâm đến trình diện. Vừa đến nhìn thấy Đậu Đậu mặc lụa đỏ, tâm tình đã sớm mất lại thoáng hiện lên. Nhiễu Lan Đằng tám lá, lại còn có dung mạo hợp khẩu vị của ông ta, cho đi quả thực có chút lỗ vốn.
Cũng may bên cạnh còn có Mạch Quỳnh Lâm, nếu không ông ta thực sự không biết mình có thể giữ được lòng mà không đổi ý không.
Sau khi kính trà xong, Ma quân giữ Đại Vu Sư lại nói chuyện.
Đậu Đậu về hậu viện thay quần áo, Tiểu Ngọc đột nhiên nói với cô: có tin tức của phu nhân Hoa Nguyệt!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...