Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
“Cháu có thề cũng không được! Mạch Phi không thích cháu!”
Phu nhân Hoa Dung không chút nghĩ ngợi nói, cuối cùng mới nhớ tới còn phải hỏi ý kiến Mạch tướng quân, “Tướng quân, ông nghĩ sao?”
Mạch tướng quân hầm hừ trừng phu nhân Hoa Dung một cái, tỏ thái độ gọn gàng dứt khoát, “Ta nói muốn gả nó đi! Thời điểm làm nghi thức nhập các cho nó Vu Điểu căn bản không đến, không lấy chồng còn muốn thế nào? Chờ cho nó làm mất hết mặt mũi của ta sao?”
“Đúng đúng đúng, biểu muội gả cho cháu vẫn tốt hơn, biểu muội gả cho cháu là xong hết mọi chuyện!”
Xong rồi còn quay sang nhìn Đậu Đậu nhíu mày, lời ngầm viết hết trong mắt: Gả đi gả đi, không gả cho ta, ngươi phải đi làm quân kĩ!
Đậu Đậu nhìn thấu toàn bộ lời ngầm của Hoa Hạo Vũ, tức giận hận không thể trực tiếp chạy tới cho anh thêm hai cái bạt tai!
Vì thế Đậu Đậu ha ha cười gượng hai tiếng, “À, thì ra biểu ca si tình như vậy, thế biểu ca đợi chút có sao? Đợi đến lúc ta thật sự phải lấy chồng rồi mà không ai muốn thì biểu ca lại đến cầu hôn cũng không muộn.”
“Không phải ta sợ ngươi ở Thánh nữ các phải chịu tội ư? Sao biểu muội lại không hiểu nỗi khổ tâm của ta chứ?”
Đậu Đậu phát điên, cô hiểu cái rắm ý mà hiểu! Cô hiểu đến không thể hiểu hơn được nữa rồi!
Gân não của Hoa Hạo Vũ này đúng là thần kỳ, chỉ muốn lấy cô về để tra tấn cô! Đúng là bệnh thần kinh! Chỉ vì tra tấn một cô gái, mà kéo cả nửa đời sau của mình vào!
Nhưng Đậu Đậu sâu sắc hiểu rõ chuyện Hoa Hạo Vũ không hiểu được những đạo lý của người thường nên cô chỉ có thể từ nơi khác ra tay.
Ví dụ như… Ma quân.
Ở Ma tộc, Ma quân là tồn tại có một không hai, Hoa Hạo Vũ có thể ỷ vào Hoa gia Ma khẩu nhiều mà kiêu ngạo, nhưng không thể không để Ma quân vào mắt. Ở Ma tộc, không có người nào có can đảm dám tranh nữ nhân với Ma quân, cho dù là nữ nhân ông ta không cần.
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu mỉm cười, “Biểu ca, ta nghĩ có chuyện phải nhắc ngươi.”
“Chuyện gì?”
“Lúc trước, quân thượng đã hạ chiếu thư cho Mạch gia. Nói là… để ta vào cung làm cung phi. Chuyện này chắc là biểu ca có biết chứ?”
Sắc mặt Hoa Hạo Vũ chớp mắt trở nên nghiêm túc, “Ngươi có ý gì?”
“Ta có ý gì? Ta chẳng có ý gì cả.”
“Mạch Phi! Con biết rõ Ma quân không có khả năng nạp con lần nữa, vậy còn nói cái này làm gì? Ta nói cho con biết, vài ngày nữa con phải gả đến Hoa gia cho ta! Cũng đừng có làm ra chuyện gì đồi phong bại tục nữa! Đây là lựa chọn tốt nhất cho con rồi!”
Mạch tướng quân tận tình khuyên bảo, từ đáy lòng thật sự là nghĩ cho Đậu Đậu. Chỉ tiếc Đậu Đậu đã không phải Mạch Phi trước kia, cô không nghe lời như vậy, cũng không ngu ngốc như vậy.
Gả đến Hoa gia?
Não cô là bã đậu sao?
Cô chỉ muốn báo thù xong đẩy ngã nam thần nhà cô rồi happy ending!
Đậu Đậu quyết đoán cho cha cô một đôi mắt ngang ngạnh, chậm rãi cầm chén trà, nói, “Tỷ tỷ ở Thánh nữ các đợi gần ngàn năm chỉ vì cơ hội được gả cho Ma quân. Vì sao tới lượt con lại thành không có khả năng? Cha à, làm người không được bên nặng bên nhẹ như thế chứ.”
“Mạch Phi!”
“Con không gả, muốn gả người tự gả đi!”
“Đây không phải chuyện con muốn mà được!” Mạch tướng quân nổi bão, “Người đâu! Nhốt nghiệt nữ này vào hậu viện cho ta! Trước khi kết hôn, không được cho phép nó ra khỏi phòng nửa bước!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...