Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Hoa Hạo Vũ quả thực đánh mất hoàn toàn năng lực ngôn ngữ, cho tới giờ anh ta chưa từng thấy ai có thể lấy chuyện bị cắm sừng ra nói đúng lý hợp tình như vậy.

Không chỉ Hoa Hạo Vũ, ngay cả Mạch tướng quân nhất thời cũng không biết nói gì cho phải.

Vì thế phu nhân Hoa Dung phải nhận nhiệm vụ lúc nguy nan, hắng giọng, nói, “Phi Nhi! Đừng có nói bậy, mẹ cả còn không rõ con có tính tình gì sao! Không muốn gả, cha mẹ cũng không làm khó con, con xem con vừa nói gì kìa! Truyền ra ngoài thì mặt mũi cha con để đâu được nữa?”

Đậu Đậu không thèm để ý, “Nói cái gì? Nói thật chứ gì nữa! Bây giờ cả Ma giới ai chẳng biết Mạch Phi ta chưa kết hôn đã sinh hai đứa con? Còn truyền ra ngoài? Nếu người hầu không nói, chuyện này sẽ không truyền ra!”

Sở dĩ có thể truyền ra, còn không phải do bà ban tặng sao.

Đương nhiên lời này Đậu Đậu vẫn không thể nói thẳng, chỉ có thể chỉ cây dâu mắng cây hòe, không xé rách mặt là được.

Phu nhân Hoa Dung rất cáo già, vừa nghe Đậu Đậu nói liền hiểu được ý nghĩa trong đó. Nhưng mà Đậu Đậu không nói thẳng nên bà ta vẫn phải giả bộ hòa bình.

Phu nhân Hoa Dung mỉm cười, nói, “Trong nhà có người hầu nói huyên thuyên? Nói cho mẹ cả, mẹ cả đuổi họ đi là được rồi.”

Được lắm, nhẹ nhàng một câu liền trực tiếp nói Đậu Đậu cố tình gây sự.


Đậu Đậu ha ha cười gượng hai tiếng, “Không có không có, con chỉ nói vậy thôi. Cho dù có cũng không thể trách người hầu huyên thuyên được, trách con, đều do con!”

Thấy hai người bắt đầu nói qua nói lại mấy vấn đề lông gà vỏ tỏi, Hoa Hạo Vũ rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần. Hồi phục tinh thần xong liền trừng mắt nhìn Đậu Đậu, ngữ điệu kiên quyết vô cùng, “Cô à, chúng ta có thể nói chính sự trước không, cháu nói muốn kết hôn với Mạch Phi, chuyện này rốt cuộc các người có đồng ý không?”

“Đồng ý!”

“Không đồng ý!”

Hai vợ chồng trăm miệng một lời, lời nói ra cũng khác nhau hoàn toàn.

Nói đồng ý là Mạch tướng quân, nói không đồng ý lại là phu nhân Hoa Dung.

Đậu Đậu có chút không hiểu rõ, “Mẹ cả, người vừa nói gì? Không đồng ý?”

“Ừ.”

Phu nhân Hoa Dung khẳng định nghi vấn của Đậu Đậu, sau đó nói, “Chẳng lẽ con đồng ý? Nếu con đồng ý vậy mẹ cả cũng không có ý kiến gì cả.”


“Không không không, con không muốn, không muốn!”

“Mẹ cả biết con không muốn mà.”

Không muốn thật đúng lúc, không muốn vậy bà ta đỡ phải kéo Hoa Hạo Vũ vào.

Hồi trước bà ta muốn gả Mạch Phi đến Hoa gia, chỉ cần đuổi cô đi thì không ai có thể tranh mệnh cách Nhiễu Lan Đằng chín lá với con bà ta.

Bây giờ bà ta không nghĩ vậy nữa.

Giờ đây bà ta một lòng một dạ muốn nghĩ cách giết chết Mạch Phi, cho nên cũng lười đi tìm nhà chồng cho cô.

Lỡ Hoa Hạo Vũ lấy về xong lại động chân tình, bà ta muốn ra tay diệt trừ Mạch Phi, chẳng phải lại nhiều thêm một rào cản hay sao?

Cho nên bà ta quyết định giả bộ rộng lượng một lần, làm cho Mạch Phi đắc ý chốc lát.

Nghĩ xong, phu nhân Hoa Dung khẩu Phật tâm xà nói, “Hạo Vũ, cô đã biết chuyện xảy ra ở Thánh nữ các rồi, chuyện này vốn là cháu không đúng trước. Cháu đừng có trẻ con nữa, đi tính toán với biểu muội cháu làm gì? Hôn nhân đại sự không thể lấy làm trò đùa được đâu!”

“Cô!” Hoa Hạo Vũ không cam lòng, “Cô ~ Cháu thật sự thích Mạch Phi, cháu thề!”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui