Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Xong rồi hắn vẫn không thể nhịn được, xù lông lên, “Em muốn hỏi thánh thụ và cây quả thánh nữ khác nhau chỗ nào!”
Thảo luận vấn đề xưng hô mà cũng nói lâu như vậy được, xem hắn chết rồi phải không?
Đậu Đậu à một tiếng, theo phản xạ có điều kiện nói lời cám ơn với Yêu Nghiệt đang đứng một bên ăn dưa hóng hớt toàn bộ quá trình, sau đó quay qua thuật lại những lời này với Đại Vu Sư.
Đại Vu Sư, “... Cô đang nói chuyện với ai?”
Đậu Đậu, “...”
Fuck! Quên mất đại thần đang ẩn thân!
Bây giờ phải làm sao? Chẳng lẽ phải khai ra gian tình?
Không không không, đây không phải tác phong của cô. Tác phong của cô là: Ăn vụng thì phải lau miệng sạch sẽ!
Đậu Đậu suy nghĩ, quyết đoán đẩy hết mọi chuyện lên đầu Tiểu Đằng thiếu hai má, “Là Tiểu Đằng! Tiểu đằng có thể nghe được tiếng lòng, ta quên mất nhưng nó còn nhớ. Cho nên, ừ, như ngươi thấy đấy, nó nhắc ta một chút. Ha ha ha, bé con này vẫn rất tận chức tận trách đúng không?”
Yêu Nghiệt nghĩ thầm đúng em gái em ấy, nhưng trên mặt không có biểu tình gì. Hắn cũng biết bây giờ hắn không thích hợp bại lộ thân phận.
Đại Vu Sư lại sâu xa liếc nhìn chỗ Yêu Nghiệt đang đứng một cái, gật gật đầu, giả bộ tin tưởng Đậu Đậu. Nếu cô đã nói vậy, y sẽ coi là thật.
Nhưng mà tình huống thật là thế nào?
Nếu y đoán không sai, Tôn thần kia đã đuổi tới Ma giới rồi!
Nhưng hắn đến đây cũng không thể đưa cô đi, chỉ tiếp tục làm đá kê chân mà thôi.
Nếu Yêu Nghiệt biết trong lòng Đại Vu Sư nghĩ vậy thì nhất định hiện hình liều mạng với y. Đáng tiếc, hắn không biết, hắn còn đang vội vàng ăn giấm chua của Đại Vu Sư nữa.
“Cái kia… Dịch tiên sinh, có thể trả lời không?”
“Thánh thụ chỉ có một cây, cây quả thánh nữ đã có rất nhiều cây. Thánh thụ không kết quả, còn cây quả thánh nữ lại ra quả. Cây quả thánh nữ rất hữu dụng; còn thánh thụ chỉ là cây đại thụ không biết xuất hiện ở Ma tộc từ khi nào thôi.”
Đậu Đậu à một tiếng rồi đẩy cửa vào phòng.
Đại Vu Sư nhìn thấy lúc cô ôm hai đứa con ra, tay hai đứa đều cầm đầy đồ ăn vặt, liền quyết đoán xoay người đi vào phòng bếp.
Đậu Đậu sửng sốt, sau không nhịn được cảm khái: Đàn ông biết nấu cơm thật tốt!
Khụ, từ từ, sao trong phòng đột nhiên lạnh vậy?
Đậu Đậu xoay người, Yêu Nghiệt đối diện sắp điên lên rồi. Hồi tưởng những gì mình vừa nghĩ trong lòng, Đậu Đậu trừng lớn mắt, “Vừa rồi… hình như tôi chưa nói gì nhỉ?”
Cô chỉ nghĩ trong lòng, rốt cuộc hắn giận cái gì?
Hắn không chỉ giận, lúc trước thấy cô nói chuyện phiếm với Đại Vu Sư hắn còn xù lông!
Nói thế nào nhỉ? Có chút ngây thơ ha ha.
Thời gian quả nhiên giết chết heo…
“Ưm…”
Đậu Đậu mở mắt thật lớn, nhìn chằm chằm khuôn mặt gần trong gang tấc. Hắn hôn cô? Hắn hôn cô!
Hắn hắn hắn vẫn là Cửu điện hạ sao?
Một nam thần cấm vẫn dục nhiều năm đột nhiên xuống biển gì đó, nghĩ đến thôi lại thấy kích động.
Vì vậy ước nguyện muốn trừng phạt Đậu Đậu của Yêu Nghiệt tuyên bố hoàn toàn phá sản. Bởi vì cô đáp lại, không chỉ đáp lại còn đảo khách thành chủ.
Hắn làm sao trừng phạt cô đây? Hắn tự phạt mình thì đúng hơn!
Yêu Nghiệt nhìn chằm chằm hung khí của mình thật lâu không thể bình tĩnh mà hối hận không thôi, liên tiếp mắng mình tự tìm ngược.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...