Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

“Cũng tốt, đã có ma muốn tặng, vậy ngươi cũng đỡ một chuyến phải đi vào nhà kho.”

Đông Hạ trưởng lão tán dương nhìn Mạch Quỳnh Lâm một cái, âm thầm nghĩ, không hổ là đệ tử đắc ý nhất của các cô, thông minh không hề giống mấy đứa ngu ngốc bên ngoài!

Xong xua tay với Mạch Quỳnh Lâm, “Được rồi, ngươi về gian số một của mình đi, ngươi không có nam sủng, phải tự mình luyện tập nhiều hơn.”

“Vâng, sư phụ.”

Mạch Quỳnh Lâm cúi đầu đi, để lại Đậu Đậu vẻ mặt ngơ ngác. Nếu cô không biết đây là luyện tập về chuyện gì thì có khi cô lại tin câu nói đứng đắn của Đông Hạ trưởng lão kia, cho rằng đây là luyện tập thật cũng nên.

“Ngươi nhìn nó làm gì? Luyện tập!”

Đông Hạ trưởng lão quát lên một câu với Đậu Đậu, Đậu Đậu chấn động, sau đó ngoan ngoãn gật đầu, “Được trưởng lão, không thành vấn đề thưa trưởng lão.”

Xong chờ Đông Hạ trưởng lão đi khỏi, cô lập tức cầm đồ vật này nọ nghiên cứu xem có thể điêu khắc thành thứ khác không.

Kích cỡ thế này, khắc ra năm sáu cái bút lông cũng không thành vấn đề nhỉ?

Nếu làm ngọc đeo cũng có thể làm đến bảy tám mươi cái!

“... Vấn đề mấu chốt bây giờ là thứ này có người dùng qua chưa.”


Yêu Nghiệt đột nhiên chỉ ra vấn đề mấu chốt, dọa Đậu Đậu run tay suýt chút nữa ném luôn cái này đi. Mẹ nó, rất ghê tởm, bị hắn nói vậy, cô nằm mơ cũng phải tỉnh lại!

Bị người khác dùng qua gì đó... Sao trước kia cô không phát hiện ra nam thần nói chuyện lại ác độc sắc bén như vậy chứ?

Tuyệt đối không phải nam thần hệ cấm dục, tuyệt đối không phải!

Yêu Nghiệt nhìn thấu nội tâm sụp đổ của Đậu Đậu, co giật miệng, bắt đầu hoài nghi có phải mình làm sai gì không.

Bây giờ vợ không nhớ rõ chuyện ở hiện đại, cô thích hắn là nam thần lạnh lùng. Rốt cuộc bây giờ vợ muốn hắn lạnh lùng hay muốn hắn gần dân đây? Rốt cuộc bây giờ cô có thẩm mỹ của Mạch Phi hay là thẩm mỹ của Kim Đậu Đậu?

Có phải vừa rồi hắn đã nói gì không nên nói?

Có phải không?

Lời nói đã nói ra miệng, hắn muốn thu hồi cũng không có cách nào.

Vẻ mặt Yêu Nghiệt rối rắm, còn Đậu Đậu đã hồi phục lại tinh thần. Cô cảm thấy thứ này chưa ai dùng qua, đã dùng qua cho dù có tẩy rửa thế nào cũng vẫn có hơi thở ở lại phía trên.

Từ từ! Cô vừa mới ném cái kia đi!


Tính chất ngọc bích gì đó, không phải đã vỡ thành từng mảnh rồi chứ?

Nếu mà nát thật, không phải Đông Hạ trưởng lão lại muốn mắng cô sao?

Đậu Đậu cẩn thận nhìn thấy thứ kia trước mắt, thấy nó nằm trong tay Đại Vu Sư, nhất thời nhẹ nhàng thở ra, “Cảm ơn, cảm ơn.”

Đại Vu Sư nói câu không cần, yên lặng đặt thứ kia lên bàn.

Sau đó Đông Hạ trưởng lão bắt đầu balabala 18+, Đậu Đậu đang dưới mái hiên nhà người ta, không thể không nghe theo người ta nói.

Nghĩ cô đã sống hai trăm năm mươi năm, đã có chồng còn có cả con rồi, bây giờ cha bọn nhỏ không muốn lăn giường với cô, tâm lý của cô hoàn toàn là một khuê nữ trong sáng đó.

Một khuê nữ như cô, đàn ông còn chưa ngủ, đã ở đây học chuyện 18+?

“Mạch Phi! Ngươi đang làm gì đó? Nếu đây là thịt thì đã sớm nát rồi!”

Đông Hạ trưởng lão mở miệng đúng lúc, Đậu Đậu co rút miệng, lập tức ngưng ngược đãi ngọc bích trong tay.

Đại Vu Sư thở dài, “Thành thật chút đi, sắp xong rồi.”

“Hả? Nhanh vậy sao, mới bao lâu mà đã xong rồi?”

“... Lát nữa còn có khóa của trưởng lão thánh nữ.”

“À.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui