Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Ngay tại lúc Yêu Nghiệt nghiến răng nghiến lợi, ngay tại lúc Đậu Đậu do dự có nên trực tiếp cắt cái ấy của Sở Từ cho chó ăn không, thì có ma đứng ra nói chuyện.

“Đông Hạ trưởng lão, ngươi làm vậy chỉ sợ không ổn lắm đâu.”

Đại Vu Sư rốt cục không thể nhịn được nữa, đứng lên, đi hai ba bước đến gian phòng của Đậu Đậu, nhẹ nhàng đẩy cửa, ném thật mạnh Sở Từ ra ngoài.

Nếu Mạch Phi thích cậu ta thì không nói làm gì, y có thể miễn cưỡng chấp nhận sự tồn tại của cậu ta. Nhưng mà bây giờ Mạch Phi căn bản không hề thích cậu ta. Nếu đã thế, y cũng không cần phải uất ức làm mình chịu đựng, cũng không cần uất ức cô chịu đựng.

Đại Vu Sư ném Sở Từ đi, nhìn chằm chằm Đậu Đậu một lát, đột nhiên mở miệng, nói, “Phiền Đông Hạ trưởng lão lấy thêm một đạo cụ khác đến.”

Đông Hạ trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, “Nếu ta nói không thì sao?”

“…Vậy chỉ có thể để ta đến.”

Đại Vu Sư vừa nói xong câu này, thánh nữ điện đột nhiên lặng ngắt như tờ, im lặng đến mức có cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe rõ ràng.

Trong một mảnh trầm mặc, Đông Hạ trưởng lão hít sâu một hơi, “Quỳnh Lâm, ngươi đi lấy đi.”


Mạch Quỳnh Lâm lên tiếng trả lời, đứng dậy đi ra cửa, nhìn chằm chằm phòng một trăm lẻ chín hồi lâu.

Sao Mạch Phi lại may mắn như thế?

Quả nhiên là tiện từ trong xương!

Mạch Quỳnh Lâm rất tức giận, tức đến tức đi lại nghĩ đến Mạch Phi thông đồng với Đại Vu Sư sẽ không nghĩ đến Ma quân nữa, nhất thời lại vui vẻ lên...

May mắn Đậu Đậu không biết suy nghĩ trong lòng cô ta lúc này, nếu cô biết, nhất định cho cô ta hai chữ: Đồ ngu.

Đáng tiếc cô không biết, cô còn đang cảm kích ân cứu tràng của Đại Vu Sư nữa.

“Vu Sư đại nhân, cảm ơn người.”

“... Không cần cảm ơn, đây là chuyện ta phải làm.”

Đại Vu Sư nói xong, đưa tay dọn dẹp vụn gỗ trên bàn, xong lại ngồi ở chỗ Sở Từ vừa ngồi, nói, “Cô không cần khẩn trương, những khóa học này, tiêu chuẩn bình thường không lớn như vậy.”


Đậu Đậu, “...”

Cho nên Đông Hạ trưởng lão hoàn toàn nhắm vào cô?

“Vu Sư đại nhân, người đừng nói với ta, người muốn làm nam sủng của tiểu ma đầu này đấy?”

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Đậu Đậu vừa mới phỉ báng Đông Hạ trưởng lão trong lòng, Đông Hạ trưởng lão liền phe phẩy quạt hương bồ nhẹ nhàng đi tới. Lúc đẩy cửa ra còn mang theo một làn gió thơm, vải dệt toàn thân có khi còn không nhiều bằng một cái ống quần của Đậu Đậu.

Đậu Đậu cũng nghe nói, trong Thánh nữ các trừ y nữ ra, những người đủ tư cách ăn mặc kín đáo cũng chỉ có thánh nữ có thiên phú cao cùng với các trưởng lão có địa vị cao.

Dù thế nào Đông Hạ trưởng lão cũng được coi là người có địa vị cao chứ nhỉ? Mặc mát mẻ như vậy, chẳng lẽ cô ta thích?

Trong lòng Đậu Đậu âm thầm phỏng đoán, Đông Hạ trưởng lão đã đưa tay niết cằm Đậu Đậu, “Ngẩng đầu lên ta xem, khuôn mặt nhỏ nhắn này... rốt cuộc làm sao lọt vào mắt Đại Vu Sư?”

Đông Hạ trưởng lão nhìn chằm chằm ánh mắt vô tội của cô một lát, lực trên tay liền lớn hơn.

“Quả nhiên, nam tử thế gian đều giống nhau, đều thích loại vẻ mặt cừu non vô tội này.”

Đông Hạ trưởng lão nói vậy, đợi Đậu Đậu giãy giụa, lúc này mới miễn cưỡng buông lỏng ngón tay, “Đáng tiếc, rốt cuộc là cừu non hay sói đội lốt cừu, vậy phải để Đại Vu Sư nhận thức cho tốt.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui