Đông Hạ trưởng lão quyết tâm xong, lúc nhóm thánh nữ sắp sốt ruột, đột nhiên hắng giọng, chậm rì rì mở miệng.
Lời vừa nói ra, nhất thời một mảnh ồ lên.
Bởi vì cô ta nói là…
“Sờ từ bên dưới lên, dùng ngón tay...”
“Phụt!”
Không ít thánh nữ đang uống trà thành công phun ra bàn, ngay cả Mạch Quỳnh Lâm cũng không ngoại lệ. Đậu Đậu nghẹn một búng máu ở cổ.
“Chưa nghe thấy lời ta nói sao? Làm theo!”
Một nhóm thánh nữ đều cố lấy dũng khí, chỉ có Đậu Đậu do dự, mãi không hạ thủ được.
Yêu Nghiệt vẫn ẩn thân đứng một bên không nhìn được nữa, nắm tay Đậu Đậu đưa qua, nhẹ nhàng sờ, thành công hủy hoại đạo cụ dạy học!
Đối với chuyện này, Đậu Đậu chỉ có thể cúi đầu, nghẹn cười thật vất vả.
Đương nhiên, ngoại trừ nghẹn cười vất vả, cô còn thấy có chút may mắn. May mắn cô nghe lời Lạc Nhạn đưa hai đứa con vào vòng tay huyền thiết, nếu không lúc này sẽ rất dọa người.
Nhưng cũng phải nói, cứ tổn hại đạo cụ dạy học như thế không cần bồi thường sao?
Đáp án đương nhiên là: Có!
Đông Hạ trưởng lão vừa thấy Đậu Đậu làm hỏng đạo cụ, cô ta lập tức nắm chặt không tha, “Số một trăm lẻ chín! Ngươi đứng lên cho ta!”
Đậu Đậu, “... Đứng lên rồi.”
“Ngươi dùng lực lớn vậy làm gì? Niết bùn sao?”
Đông Hạ trưởng lão vừa nói lời này, thánh nữ hóng hớt and nam sủng của các cô lập tức cười vang.
Sắc mặt Đậu Đậu lúc xanh lúc trắng, hồi lâu sau mới yếu ớt mở miệng, “... Không thể trách ta được thưa cô, thứ này không rắn chắc!”
“Không rắn chắc?” Đông Hạ vừa nghe vậy liền cười, “Thứ này có thể rắn chắc bao nhiêu? Gỗ ngươi cũng có thể bóp nát, ta thấy ngươi không cần lấy chồng!”
Chuyện này làm Mạch Quỳnh Lâm vui vẻ, vừa cúi đầu nghịch đạo cụ, vừa âm thầm vui sướng. Tốt quá, Mạch Phi đắc tội Đông Hạ trưởng lão, để cô nếm mùi đau khổ đi!
Chỉ cần Mạch Phi chịu khổ, sẽ không uổng công cô ta để nha hoàn truyền tin đồn lâu như vậy.
Mạch Phi, “... Ha ha ha.”
Không cần lấy chồng cái quỷ gì, không phải chỉ bóp nát đạo cụ học tập thôi sao? Đông Hạ trưởng lão cũng keo kiệt quá mà! Còn không bằng trưởng lão thánh nữ đâu!
Đậu Đậu âm thầm so sánh hai trưởng lão trong lòng, tiếp theo Đông Hạ trưởng lão bắt đầu ra đại chiêu, “Bây giờ không có đạo cụ, phải làm sao?”
Đậu Đậu, “... Người nói làm sao thì làm thế.”
“Vậy được, ngươi dùng nam sủng của ngươi đi. Dù sao sư phụ dạy các ngươi những thứ này chính là để các ngươi dùng tu luyện thôi.”
Đông Hạ trưởng lão nhẹ nhàng nói một câu, trực tiếp nhốt Đậu Đậu vào lãnh cung.
Cái gì cơ? Dùng nam sủng luyện tập?
Đông Hạ trưởng lão không bị điên chứ?
Ban ngày ban mặt, thánh nữ điện nhiều ma nhìn thấy như vậy!
Rốt cuộc cô đã đắc tội cô ta lúc nào?
“Số một trăm lẻ chín! Ngươi còn thất thần làm gì?”
“Ta… ta đang lẳng lặng tự hỏi nhân sinh. À, không, là ma sinh.”
“Ngươi coi lời nói của ta như gió thoảng bên tai sao? Làm theo!”
Đông Hạ trưởng lão còn nói một câu, Sở Từ bắt đầu động. Cậu ta đứng lên, lưu loát sinh động cởi vạt áo, từng tầng từng tầng một, cởi hết ra.
Đậu Đậu đã hoàn toàn điên rồi, “Này, Sở Từ, cậu làm gì đấy? Có gì từ từ nói, cậu mặc quần áo vào trước đi!”
Sở Từ không nghe theo, nhìn cô chằm chằm, cởi từng cái từng cái...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...