Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Yêu Nghiệt, “...”

Hắn muốn im lặng, thật sự!

Nếu lời này vợ hắn nói vài ngày trước, hắn nhất định không do dự dùng hành động thực tế nói cho cô biết bọn họ làm thế nào để sinh đứa nhỏ!

Nhưng mà bây giờ, hắn chỉ có thể cắn răng nuốt sạch vào bụng, “Cước phí cuộc gọi cho đấy.”

Đậu Đậu chờ đến chờ đi lại chờ đến câu cước phí cuộc gọi, nhất thời không biết chống đỡ thế nào, “Được rồi Điện hạ, anh thắng rồi!”

Dù sao mục đích cô hỏi chuyện này cũng chỉ là muốn nhìn nam thần cấm dục mặt đỏ tai hồng như con nai nhỏ chạy loạn lại cố tỏ ra bộ dáng bình tĩnh thôi, bây giờ thấy được rồi, tất nhiên là cảm thấy mỹ mãn.

Đậu Đậu mỹ mãn xong liền đi ngủ. Sau đó, Yêu Nghiệt cúi đầu nhìn chằm chằm nơi nào đó một lát, yên lặng thở dài...

Sáng sớm hôm sau, Lạc Nhạn đến gọi người.

Đậu Đậu mơ mơ màng màng, đứng dậy ứng thanh, ngáp một cái rồi lấy bàn chải đi đánh răng.


Yêu Nghiệt mang hai vành mắt đen sì đút cơm cho con, đút xong yên lặng làm bối cảnh.

Biển Biển đồng tình nhìn Yêu Nghiệt một cái, không nói gì, giống như đại nhân đứng bên giường vỗ vỗ vai Yêu Nghiệt.

Viên Viên lại chẳng hiểu gì cả, mơ mơ màng màng cắn một miếng linh quả, nhìn Yêu Nghiệt một cái, chui đầu vào chăn ngủ tiếp.

Đậu Đậu đánh răng xong đi ra, Đại Vu Sư đã tới rồi, nhưng thật ra Sở Từ còn tới sớm hơn Đại Vu Sư.

Đối với chuyện này, Tiểu Ngọc tỏ vẻ, “Sáng sớm đã tới rồi, đuổi cũng không đi!”

Đậu Đậu, “... Mặc kệ cậu ta đi, không phải cậu ta thì còn có người khác.”

“Mà này tiểu thư, người không thể cam chịu! Cố gắng tu luyện thật tốt, cái lá cây kia không chừng còn có thể mọc lên đấy!”

Tiểu Ngọc rất trung thành với Đậu Đậu, bộ dáng nhiệt tình khuyên bảo, chỉ còn kém chuyện trực tiếp nói trước mặt Duyệt Nhi cô mới là cô gái Thiên mệnh thôi.

Đối với chuyện này, Đậu Đậu chỉ có thể biểu thị, “Được rồi ta biết, ta nào có cam chịu chứ, vừa mới về không quen thôi, sư phụ sắp xếp thế nào cứ làm thế nấy.”


“Nhị tiểu thư! Người đừng quên, lúc trước Ma quân đã từng muốn người! Bây giờ tới Thánh nữ các, đột nhiên thu nam sủng thì sao được chứ?”

Tiểu Ngọc không nhịn được vẫn nói lời thật, Yêu Nghiệt đang dọn giường dừng động tác, yên lặng dựng lỗ tai lên.

Đến rồi đến rồi, rốt cục có thể nghe được nội tình!

Nhưng mà nội tình vừa nói lại là…

“Được rồi, cái gì mà không được? Ta không thích Ma quân, không thu nam sủng thì chờ giậm chân tại chỗ à? Ta còn muốn mau chóng tu luyện để mau tìm được mẹ nữa!”

Tiểu Ngọc sửng sốt, sau đó không thể không tỏ vẻ, “Người nói đúng.”

“Đúng không? Ngươi đừng lo lung tung, ta lớn tuổi như vậy, biết phải làm thế nào, lát nữa ăn cơm xong ta sẽ đi tu luyện, được chưa?”

Tiểu Ngọc vội gật đầu, “Dạ được.”

Đậu Đậu mang con đi ăn cơm mà Đại Vu Sư mang tới, rồi ôm một đứa dắt một đứa ra ngoài tìm Lạc Nhạn.

Lạc Nhạn nhìn thấy Đậu Đậu ôm đứa nhỏ trong ngực thì sửng sốt, sau đó lại nhìn Sở Từ phía sau cô, nhất thời không biết phải nói gì mới được.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui