Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Đậu Đậu cười đủ, lại không nhịn được bắt đầu nói sự thực mất lòng.

“Trưởng lão, nghe ý tứ của người, thực ra làm thánh nữ còn cao sang? Nói trắng ra không phải là cái Lô đỉnh sao. Lô đỉnh là cái gì? Thì là thứ đồ chơi có chút công năng!”

Trưởng lão vừa nghe xong liền ghét bỏ liếc cô một cái, “Ngươi thì biết gì? Trên đời này có rất nhiều Ma tộc muốn làm Lô đỉnh mà không được đâu! Còn nữa, ngươi cho là thánh nữ chỉ đơn giản là lô đỉnh thôi à?”

“... Nếu không thì sao?”

“Ngươi mới đến không hiểu, tuy rằng thánh nữ là Lô đỉnh, nhưng quyền lựa chọn vẫn rất nhiều. Ngươi cho rằng ngươi làm đồ chơi của ma nam sao? Chỉ cần ngươi đủ mạnh, có khi ma nam sẽ tranh nhau cướp ngươi làm đồ chơi!”

Sợ Đậu Đậu không tin, trưởng lão thánh nữ càng nói càng hưng phấn, “Cô biết Bích Diểu chứ?”

Đậu Đậu, “... Biểu?”

Sao còn có người tên Biểu! Cha mẹ này đặt tên cũng quá tùy ý đi!

“Bích Diểu! Bích trong ngọc bích! Diểu trong bặt vô âm tín!”


Đậu Đậu, “... À. Tên này là người đặt?”

“Đương nhiên!”

“Ha ha ha. Vừa rồi ta không biết cụ thể là chữ gì. Bây giờ nghe lại, đúng là rất mạnh mẽ!”

Trưởng lão thánh nữ nghe vậy liền vui vẻ, hừ nhẹ một tiếng, nói, “Tất nhiên. Cũng không nhìn xem là tên ai đặt!”

“Vâng vâng vâng, quả thật tên này quá hay.”

Tốt cái quỷ ý tốt! Bích Diểu, ngọc bích biến mất?

Nhưng này không quan trọng, quan trọng là... từ giờ trở đi cô còn phải cầu học dưới tay trưởng lão, không nịnh nọt theo ý của bà ta thì cô làm thế nào để báo thù rửa hận cho mẹ được chứ?

Cho nên Đậu Đậu chân chó, Sở Minh Hiên nhìn mà sửng sốt, thật hoài nghi cô gái trước mặt này có phải Kim Đậu Đậu thật không?

Còn Yêu Nghiệt thì trấn định hơn nhiều. Chuyện vợ hắn rất chân chó này, hắn biết còn không phải một hai ngày.


Nhưng Mạch Quỳnh Lâm nhìn mà há mồm trợn mắt. Cô ta nhớ rõ Mạch Phi là một đứa ngu ngốc tính tình thẳng thắn, sao hôm nay lại ăn nói như vậy?

Lấy lòng trưởng lão thánh nữ?

Nhưng cô lấy lòng cũng vô dụng, sở dĩ trưởng lão thánh nữ đối với cô khác biệt, chỉ là bởi vì trên người cô có Nhiễu Lan Đằng sáu lá mà thôi!

Dù sao cũng đã bị sâu ăn mất hai lá, không lâu nữa, khẳng định trưởng lão thánh nữ sẽ không để ý tới cô nữa!

Cho dù có mọc ra cũng không sao, có cổ bà bà ở đây, làm cho trưởng lão thánh nữ chán ghét một người còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay ư?

Nghĩ đến đây, Mạch Quỳnh Lâm mở miệng, “Phi Nhi, ý sư phụ là nếu muội không muốn phụ thuộc vào ma nam, vậy có thể giống Bích Diểu, trở thành chỗ cho nhóm ma nam dựa vào.”

“Đúng đúng đúng, ý sư phụ chính là vậy. Đúng là Quỳnh Lâm hiểu chuyện.”

Xong nghĩ đến gì đó, lại sâu kín thở dài, “Quỳnh Lâm, nếu ngươi cũng có thể giống Bích Diểu thì tốt rồi.”

Nếu Quỳnh Lâm có thể giống Bích Diểu, thánh nữ trong mắt thế nhân sao có thể giống như đồ chơi! Chỉ tiếc, trong lòng Quỳnh Lâm chỉ có Ma quân.

Vì thế trưởng lão thánh nữ lại sâu kín thở dài, nói, “Nói tóm lại, vận mệnh được nắm giữ trong tay chính mình, thánh nữ không phải giống như ngươi nghĩ đâu!”

Lời này của trưởng lão thánh nữ là nói cho Đậu Đậu, Đậu Đậu, “... À, sau đó thì sao?”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui