Là bởi vì ngay từ đầu Dịch Xuân Thu đã không nói thật!
Cho dù về Nhiễu Lan Đằng hay về Lô đỉnh thịnh thế, từ đầu đến cuối y đều giữ lại một bí mật, đối với cả Ma quân cũng thế.
Rốt cuộc Dịch Xuân Thu là hạng người gì? Việc bói toán năm đó, y còn che giấu vài phần chân tướng!
“Anh cứ ở chỗ này mà ngẩn người sao?”
Tứ Bất Tượng không biết xuất hiện ở đầu vai Yêu Nghiệt từ lúc nào, mặt thú có vẻ trầm trọng.
“Sao ngươi lại ở chỗ này?”
Yêu Nghiệt hỏi vài câu, sau đó bước nhanh mấy bước, đuổi kịp xe ngựa đã càng lúc càng xa.
Tứ Bất Tượng thở dài, thê lương mở miệng, “Ma khí trên người chủ nhân quá nặng, cứ ở chỗ cô ấy thì tôi sẽ chết. May mắn lúc trước cô ấy bán Kính cầu vinh để bản thể của tôi ở chỗ sư thái Bạch Chỉ, nếu không lúc này tôi chỉ có thể phải tự nổ.”
Mệt nó lúc đó còn ghét bỏ chủ nhân nhà mình tam quan nát bét mất hết tiết tháo, bây giờ ngẫm lại, nó đối với hành động kia của cô phải cảm kích không thôi.
Tạ ân chủ nhân không giết!
Yêu Nghiệt nghe xong ha ha cười lạnh, hỏi, “Tình huống chỗ Tiểu Thập bên kia thế nào?”
Tứ Bất Tượng suy nghĩ, đáp, “Không thế nào cả, anh ở chỗ cậu ta mới đi một lát, chỗ Lão quân cậu ta còn chưa tìm xong đâu.”
Yêu Nghiệt, “... Vì sao nó lại bắt đầu tìm từ Lão quân các?”
Long cốt nặng như vậy, lẽ nào lão già Ngọc Đế lại để ở Lão quân các? Hẳn phải giấu ở một chỗ không ai thấy chứ?
Chắc là biểu tình của Yêu Nghiệt rất rõ ràng, thế nên Tứ Bất Tượng nhìn thấy liền ha ha, “Em trai anh cũng nghĩ vậy đấy. Cậu ta cảm thấy người bình thường sẽ không nghĩ đến Lão quân các, vì thế trước hết tìm ở Lão quân các đã.”
Yêu Nghiệt, “...”
Tứ Bất Tượng lại nghiêng đầu suy nghĩ chốc lát, “À, đúng rồi, chủ yếu là cậu ta sợ Ngọc Đế kích động một cái lấy xương cốt của anh cho vào lò luyện đan, luyện xong ăn luôn.”
Yêu Nghiệt cười ha ha, cũng không muốn phát biểu ý kiến.
Bởi vì… Ngọc Đế không dám!
Nếu ông ta dám lấy long cốt của hắn luyện đan ăn, đừng nói là hắn, Long Vương là người đầu tiên không đồng ý!
Còn nữa, thời gian ngắn như vậy sao Ngọc Đế có thể lấy xương cốt của hắn đi luyện đan được? Lần trước thấy long cốt là ở trên người Sở Minh Hiên, đến bây giờ mới qua hai tháng, hai tháng đổi sang thời gian của Thiên đình cũng mới qua hai canh giờ.
Hai canh giờ ngắn ngủi, cho dù lão già Ngọc Đế nhanh chân nhanh tay lấy xương cốt của hắn cho vào lò luyện đan, vậy cũng không kịp luyện ra chút bụi nào!
Cho nên hắn đành tranh thù làm phiền các huynh đệ khác vậy.
Còn về Tiểu Thập… ừ, không đáng tin cậy.
Yêu Nghiệt quyết tâm, không nói chuyện tào lao với Tứ Bất Tượng nữa, kéo tay áo bảo nó tìm chỗ mát mẻ ngồi đợi, rồi chuyên tâm đuổi theo xe ngựa.
Trong xe ngựa, Đậu Đậu có chút khó thở, hai bé con và một đứa bé lớn đều lo lắng nhìn cô. Hai bé con đáng yêu đương nhiên là Viên Viên Biển Biển, còn cái đứa trẻ con mặt béo phì ở bên kia…
À, ờ, nghe nói là hình dạng biến hóa của Nhiễu Lan Đằng.
Nói thật, cô nghe tên này dong dài lâu như vậy, vẫn nghĩ Nhiễu Lan Đằng là bản thân thánh nữ, bây giờ xem ra Nhiễu Lan Đằng chính là thần bảo hộ!
Vì thế đây là chuyện một đám thánh nữ không có năng lực gì dựa vào yêu đương mà thăng cấp thần bảo bộ để pk?
Hoàn toàn không chuyên nghiệp!
Đậu Đậu âm thầm phụt nhổ, bỗng nhiên chống lại ánh mắt lên án của Nhiễu Lan Đằng, ngoảnh cổ lại hỏi, “Nhìn ta làm gì? Ta nghĩ không đúng sao?”
Tiểu Đằng, “...”
Sau đó dối lòng nói, “Đúng, rất đúng, đặc biệt đúng! Chủ nhân không để cho sâu ăn hết tôi thì cái gì cũng đúng!”
Nó còn chưa quên, lúc chủ nhân ở Nhân giới từng muốn cho cổ trùng ăn hết nó đâu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...