Trưởng lão thánh nữ đứng trên bãi đá giữa hồ thánh nữ, trong tay còn cầm cái gáo làm từ hồ lô. Bà múc nước trong ao, giơ lên cao, gội lên đầu Đậu Đậu.
Cứ như vậy vài ba lần, làm Đậu Đậu uống không ít nước hồ.
Tất cả thánh nữ đều lấy thủ pháp đặc thù thúc giục Nhiễu Lan Đằng của mình, các loại ma khí không giống nhau như có như không thổi đến.
Đậu Đậu nhìn mà đau não, Viên Viên đợi trong vòng tay cô lại ồn ào kêu dễ ngửi.
Yêu Nghiệt bảo con gái đừng lên tiếng, vươn tay, nhẹ nhàng che khuất đầu Đậu Đậu. Cố gắng trong tình huống không bại lộ thân mình che chắn ma khí cho Đậu Đậu.
Nhưng mà vô ích.
Toàn thân Đậu Đậu đều ngâm trong hồ. Ma khí theo nước hồ giống như dây leo quấn lên người cô, một tầng lại một tầng bao vây cô lại, cuối cùng đánh thức trí nhớ xâm nhập cốt tủy của cô...
Trước mắt Đậu Đậu xuất hiện một ít hình ảnh, một ít về Mạch Phi, một ít về Ly Cửu Ca...
Cô sinh ở Ma tộc, lớn lên ở Ma tộc, không có quan hệ với Nhân giới. Vì liên quan đến mẹ đẻ nên cô bị ghét bỏ, bị nuôi thành phế nhân, giống như đứa ngu, sống không tim không phế.
Sau đó vì Ma quân thích đứa ngây thơ ngu ngốc này mà làm cô bị triệu vào cung, sau đó cô phóng túng yêu tự do liền bỏ trốn, lại yêu thích một Tôn thần.
Lại sau đó, cô chết, chết trong ngực hắn.
Cô yêu hắn sao?
Hẳn là có, nếu không sao nhìn hắn khóc, cô lại thương tâm như vậy chứ?
Nhiễu Lan Đằng trên cổ chân Đậu Đậu hơi động, sau đó là một trận đau thấu xương.
“Mau nhìn! Nhiễu Lan Đằng của cô ấy lớn! Lớn lên rất nhanh!”
Không biết kẻ nào thiếu kiên nhẫn hô một tiếng, làm cho tất cả thánh nữ ăn dưa ở đây đều gắt gao nhìn chằm chằm chân Đậu Đậu.
Nhiễu Lan Đằng của Đậu Đậu thật sự đang lớn lên, hơn nữa lớn lên như điên, thân dây leo biến đỏ, chỉ chốc lát sau có cái lá thứ tư thứ năm thứ sáu mọc ra, quấn lấy hai cái lá bị sâu gặm, mọc lên xanh um tốt tươi.
Thánh nữ ăn dưa sợ ngây người, ngay cả trưởng lão cũng có chút sững sờ.
Cũng may bà ta phản ứng nhanh, thoáng nhìn Mạch Quỳnh Lâm định thu tay lập tức mở miệng quát, “Không được thu lại, tiếp tục!”
Mạch Quỳnh Lâm run lên, ma khí kéo dài trên tay lập tức dừng lại. Một cái đứt dẫn đến rất nhiều cái đứt, ma khí thật lớn sụp đổ trong nháy mắt. Rầm một tiếng, như một cái lồng thủy tinh thật lớn, sau khi vỡ vụn biến thành vố số mảnh nhỏ rơi xuống.
Nhiễu Lan Đằng trên chân Đậu Đậu dừng lại, màu đỏ lui đi còn lại một mảnh xanh biếc.
“ Nhiễu Lan Đằng sáu lá, haiz... đáng tiếc!”
Trưởng lão thánh nữ thu tay, Đậu Đậu chậm rãi mở mắt ra. Không, cô không chỉ là Đậu Đậu, còn là Mạch Phi.
Mạch Phi mở mắt nhìn thấy Mạch Quỳnh Lâm, khóe môi gợi lên nụ cười lạnh, “Đại tỷ, sao tỷ lại thu tay, sợ ta mọc thêm phiến lá thứ tám như tỷ sao?”
Cô nhớ lại tất cả rồi!
Năm đó cô vào long cung Cửu điện hạ, căn bản không ai biết cô là ma!
Vậy nhánh rong biển kia sao lại biết? Sao lại lắm miệng nói cho Đông Hải Long Vương, lại cố tình đi đoạn đường xa như vậy để nói cho Tây Hải Long Vương?!
Hai mẹ con cô chắc chắn là do Tây Hải Long Vương dùng đao Cửu Tu chém làm hồn phi phách tán. Có người cố ý muốn đưa cô vào chỗ chết!
Còn nữa, vì sao cô lại thích một Tôn thần?
Lúc ban đầu, là nha hoàn nói, hay là đại tỷ nói?
Ngay từ đầu cô đã bị tính kế. Bắt nạt cô ngốc, bắt nạt cô lương thiện. Nhưng bây giờ, cô không ngốc!
Thù hồn lìa dưới đao Cửu Tu, cô nhất định phải báo!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...