Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Bàn tay…

Đúng vậy, là bàn tay, có người đỡ chân cô, từng bước một di chuyển thật cẩn thận.

Bước cuối cùng, Đại Vu Sư tiến lên nắm tay cô, lấy ra một chiếc khăn tay mềm mại trong áo choàng, nhẹ nhàng lau vết máu trên chân cho cô.

Chân Đậu Đậu đã không thể gọi là chân.

Lòng bàn chân huyết nhục mơ hồ, mu bàn chân cũng che kín hoa máu nở rộ. Cả chân phù lên khó có thể tưởng tượng được, chỉ nhẹ chạm một cái là toàn thân đã đau thấu xương.

Bà lão Tiểu Ngọc đi lên, vừa nhìn thấy chân cô liền oa một tiếng khóc to, “Tiểu thư, sao chân tiểu thư lại bị thương nặng như vậy! Nếu phu nhân nhìn thấy, nhất định sẽ đau lòng chết mất!”

Đậu Đậu vô lực liếc bà một cái, mắng, “Đừng khóc, ta còn chưa chết đâu!”

Sau đó Duyệt Nhi cũng đi lên, cầm theo giày của Đậu Đậu, bộ dáng đi thực gian nan.

Cửa đại điện Thánh Nữ Các mở ra, một loạt thánh nữ mặc trang phục mát mẻ đứng thành hàng, tươi cười, “Chào Đại Vu Sư.”

Vu Sư không để ý đến họ, ừ một tiếng xem như trả lời. Sau đó lấy giày trong tay Duyệt Nhi, nhẹ nhàng giúp Đậu Đậu đi vào.

Một đám thánh nữ có bao giờ thấy được cảnh này chứ!


Ở trong mắt các cô, tuy Đại Vu Sư không lạnh lùng nhưng rõ ràng mấy nghìn năm đều không gần nữ sắc.

Bây giờ y đang làm gì?

Giúp một người có Nhiễu Lan Đằng ba lá lại còn đã sinh con đi giày? Mẹ nó quá không hợp lý!

Nhưng mà cho dù nội tâm nhóm thánh nữ có bùng nổ thế nào thì Đại Vu Sư đúng là đã làm vậy. Hơn nữa còn coi như bên cạnh không có người.

Nếu Đậu Đậu biết sự kinh ngạc trong lòng đám thánh nữ thì nhất định sẽ lập tức đẩy Đại Vu Sư ra. Đáng tiếc cô không biết, cô còn tưởng rằng Đại Vu Sư là anh chàng ấm áp như điều hòa mùa đông. Được anh chàng ấp áp ngẫu nhiên chăm sóc một chút... cũng không phải chuyện lớn.

Trở lại chuyện chính, Đại Vu Sư giúp Đậu Đậu đi giày xong, lúc này mới liếc nhìn nhóm thánh nữ xếp hai hàng ngay ngắn nghiêm chỉnh, “Trưởng lão đâu?”

“Trưởng lão sẽ đến ngay ạ.”

Một cô gái thanh tú nói vậy, lộ ra hai nửa quả bóng nhỏ tròn vo.

Đậu Đậu biết cô không nên ngắm ngực em gái người ta, nhưng mà… thật sự là các nàng mặc rất mát mẻ!

Giống như nhân vật nữ trong mấy game online vậy, lộ đùi lộ ngực!


Vì thế Đậu Đậu không nhịn được, thấp giọng hỏi Đại Vu Sư một câu, “À, Vu Sư đại nhân, người xác định mấy người đứng này đều là thánh nữ?”

Đại Vu Sư, “... Đúng, làm sao vậy?”

Đậu Đậu, “... Không sao.”

Chỉ cảm thấy tam quan sụp đổ. Phỏng chừng thánh nữ giống như mấy cô gái trong quán bar, đều nói là thanh cao nhưng kỳ thật công việc rất có hàm lượng kỹ thuật.

Ừ, đồng tình với các cô, thật sự.

Đợi đã! Cô đến Thánh nữ các, không phải cũng là làm thánh nữ chứ?

Vậy cô đồng tình cái quỷ gì? Việc cấp bách trước mắt là tự đồng tình mình đã.

Vì thế Đậu Đậu bắt đầu tự đồng tình chính mình, ở bên cạnh biến sắc mặt, Đại Vu Sư nhìn thấy liền bất đắc dĩ, “Người đâu, đưa ghế lại đây, nhân tiện lấy thêm cái đệm mềm chút.”

“À, không cần không cần, ta đứng là…”

“Vu Sư đại nhân? Ngọn gió nào đưa người đến đây?”

Chưa thấy người đã thấy tiếng, một giọng nữ trung niên rất hiên ngang, “Còn muốn lấy ghế? Ngươi tới Thánh nữ Các của ta, khi nào thì không ngồi...”

Tại cửa vào đại điện, một người phụ nữ thướt tha đi ra, phe phẩy quạt hương bồ, bộ dáng như ma ma. Bên cạnh bà ta còn có một cô gái xinh đẹp, không giống thánh nữ lắm, bởi vì…



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui