Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Bạch Chỉ mới vừa định tiếp tục lần theo dấu vết, đã nghe thấy một giọng nữ lạnh thấu xương truyền qua đây.

Cô gái mặc áo T-shirt trắng quần đen đơn giản, tóc dài tung bay, gương mặt không trang điểm, giày cao gót mũi nhọn màu nude là vũ khí chinh phục đàn ông sắc bén nhất.

Cô chính là Kim Đậu Đậu của núi Đạo Vương - người phụ nữ mấy tháng gần đây đều không lộ diện, luôn bị Bạch Linh vu cáo hãm hại là đã chết!

Tu sĩ hóng chuyện đần mặt ra, nhìn chằm chằm người đẹp yểu điệu thêm một phần thì béo bớt một phần thì gầy đó rất lâu chưa hoàn hồn lại...

Đây chính là Kim Đậu Đậu, một người phụ nữ mang theo tiêu điểm và ánh hào quang. Nơi có cô xuất hiện thì tất cả mọi thứ sẽ biến thành ảm đạm.

Cô đi qua, khẽ mỉm cười, không khí đều có chút cứng đờ, “Rất lâu không gặp, tất cả mọi người đều nhớ tôi sao?”

Tất cả mọi người, “...”

Sau đó trong đám người bùng nổ một trận reo hò, “Nhớ!”

Đậu Đậu đỡ trán, thật sự không muốn nói chuyện - Thượng Quan Lăng Mạch! Anh giỏi! Anh thật giỏi!


Thượng Quan Lăng Mạch đương nhiên giỏi rồi, anh ta còn có thể giỏi hơn thế nữa!

Anh ta nghe thấy đám tu sĩ hóng chuyện nói nhớ liền vui vẻ, cà lơ phất phơ, mang theo ba phần quyến rũ bảy phần vô lại, “Bà cô đây cũng nhớ mọi người rồi! Hôm nay trời lạnh khiến tôi phải trở về, ai rảnh lấy cái áo dày cho tôi mặc đi.”

Đậu Đậu chửi bậy trong lòng: Anh ta muốn chết phải không? Anh ta muốn sánh vai với mặt trời phải không?

Đúng, cô thừa nhận, trước kia cô là một nữ lưu manh phóng túng, nhưng cô chưa từng quyến rũ đàn ông như vậy hết! Đều là người ta tự vây lấy biết không hả?

Thượng Quan Lăng Mạch thì hay rồi, trực tiếp bắt đầu dùng bề ngoài của cô để câu trai!

Còn bảo người ta lấy giúp anh ta cái áo dày để mặc?

Sau anh ta không nói thẳng ‘Thiếu niên, hẹn không? Cùng nhau xem đồng hồ phát quang xúc xắc phát quang’ đi!

Đậu Đậu hung hăng trừng Thượng Quan Lăng Mạch một cái, Thượng Quan Lăng Mạch vô tội nhún vai, đi tới ôm vai cô, “Bé gái, chị bảo em trả lại Thiên Vấn cho người ta em đã trả chưa?”

Đậu Đậu nghiến răng, “... Trả rồi.”


“Trả rồi mà người ta còn nói chị đã chết rồi à?”

Đậu Đậu, “... Vâng.”

Mẹ kiếp có thể dời ngực của bà cô đây ra một chút không hả? Chẹn đến tai rồi!

Thượng Quan Lăng Mạch nhìn ra sự tố cáo của Đậu Đậu, anh ta cúi đầu nhìn hai khối rất khả quan trước ngực mình, sau đó anh ta bị Đậu Đậu thầm véo cánh tay liên tục.

Thượng Quan Lăng Mạch nhếch mép nhìn đi chỗ khác, thầm nghĩ, Long Vương đúng là bỏ vốn tận gốc mà. Vì không để cho em gái nhà mình quyến rũ con trai ông ta nữa mà lại cho cô một thân xác hoàn mỹ không tì vết như thế này.

Chỉ tiếc Long Vương đã định trước là thất sách rồi, ông ta không ngờ con trai ông ta sẽ vứt bỏ bộ dạng xinh đẹp phong hoa này, cam tâm tình nguyện đổi hồn cho cô; không ngờ, hắn rõ ràng đã đoán được thân phận của cô nhưng vẫn không chùn bước để cô quay trở lại bản thể!

Ông ta quá coi thường con trai mình rồi, thứ con trai ông ta yêu há sẽ là một cái xác?

“Áo… áo đây.”

Một nam tu trẻ tuổi bê một cái áo khoác ngoài bằng lông mới tinh qua, mặt đỏ bừng, dè dặt giơ đến trước mặt Thượng Quan Lăng Mạch.

Thượng Quan Lăng Mạch hoàn hồn lại, liếc thấy ánh mắt của mọi người đều dán lên cơ thể anh ta, anh ta giơ tay lên vừa định nhận thì đã bị Đậu Đậu nhét một cái áo lông màu đen vừa dài vừa dày vào tay.

Cô bình thường không tốt bụng như vậy, nhưng bây giờ...

Đó là cơ thể của cô! Tên Thượng Quan Lăng Mạch nghìn lần đáng chết nếu như thật sự mặc quần áo do người đàn ông khác đưa tới, Yêu Nghiệt không ghét bỏ thì cô cũng ghét bỏ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui