Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Đậu Đậu, “… Con trai, con đem bán bản thân mình rồi biết không?”
“Ê con nói như vậy là ý gì? Cái gì gọi là bán bản thân hả, con trai con như vậy gọi là có con mắt tinh đời!”
Lão già mất nết phản bác lại một cách không hài lòng, Đậu Đậu nghe rồi cũng chỉ cười hai tiếng “Ha ha”
Cái gì gọi là có con mắt tinh đời? Chỉ là một thanh kiếm nát mà thôi. Hình dáng cũng coi là hơi ngầu, vác đi huênh hoang một chút thì còn được. Còn nếu muốn đánh nhau thật thì cũng chỉ có thể đánh được nhân yêu thôi nhỉ?
Có điều tính khí Biển Biển rất xấu, chuyện đã thích là không quay đầu. Muốn để nhóc từ bỏ thanh kiếm quả thật là không có cách nào, nhưng muốn trốn nợ thì có rất nhiều cách.
Lão già mất nết chuyển chủ đề nói sang chuyện khác, “Về chuyện thái sư Bạch Chỉ bắt trùng, ta đã nói qua trước rồi. Bà ấy nói… xem tình hình. Vậy nên lúc ở hội giao lưu bắt yêu, con chịu thua để bà ấy vui một chút, chuyện này có thể hoàn thành được.”
Đậu Đậu, “… Người nói phải, chí phải.”
Có làm theo hay không, dù sao cũng đồng ý trước đã rồi nói sau. Ngộ nhỡ Thượng Quan Lăng Mạch không tìm được cổ bà, vậy không biết chừng cô thật sự phải nghĩ cách làm thế nào cho sư thái Bạch Chỉ vui cũng nên.
Mười mấy ngày tới đây, cơ bản là bình yên.
Tuy đang trong tình trạng đầu treo xà chân giẫm dao, nhưng trước mắt cũng không còn cách nào khác, cuộc sống vẫn phải qua như thường thôi.
Thế là hai người đem theo hai đứa nhỏ về phòng 912.
Mười mấy ngày qua đi rất nhanh, ngoài việc Đậu Đậu trở về trường thi cuối kỳ thuận tiện tới xem Hà Chính Trực và Diệp Tinh Thần đang điên cuồng thể hiện tình yêu thì những việc khác không có gì đặc biệt.
Ồ phải rồi, còn một chuyện.
Đó chính là… Đường Lưu Ly bị hủy hoại nhan sắc, Tô Thính Tuyết cũng vậy!
Điều này Đậu Đậu vẫn cảm thấy rất kỳ lạ. Cô đã cho họ thuốc giải rồi, hai người đó không có đạo lý gì mà vẫn bị hủy dung. Dùng sản phẩm của Tô Tử Phố rửa một hai tháng, không phải là sẽ thay đổi toàn diện sao?
Thế nhưng hai người đó căn bản không có cơ hội để dùng.
Bọn họ nằm trong bệnh viện đều nhìn nhau không thuận mắt, vết thương chưa lành bác sĩ sẽ không cho gặp nước.
Hơn nữa… Tô Thính Tuyết không đồng ý dùng trước mặt Đường Lưu Ly.
Tuy là hai người không ở cùng một phòng bệnh nhưng phòng cao cấp của bọn họ lại đối diện nhau. Nếu như cô ta dùng sản phẩm của Tô Tử Phố khỏi rồi thì Đường Lưu Ly bên đó chắc chắn có thể nghe được ít tiếng gió.
Tô Thính Tuyết không muốn Đường Lưu Ly khỏi. Đường Lưu Ly là người đã móc mắt cô ta cơ mà!
Vậy nên cô ta tình nguyện để mình không khỏi chứ không muốn để Đường Lưu Ly biết được bí mật của Tô Tử Phố.
Khụ…
Khi Đậu Đậu biết được chuyện này từ Tứ Bất Tượng, nhất thời cũng không biết nói gì.
Cô chỉ có thể nói, cách nghĩ này của Tô Thính Tuyết rất đặc biệt. Vì để người khác xấu mãi mãi nên tình nguyện bản thân xấu cùng cô ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...