Người trong Ma tộc không cho phép ra khỏi Ma giới để xử lý việc riêng, đặc biệt là Nhân giới, một khi điều tra ra chỉ có thể có một kết cục... giết không tha!
Loại trừng phạt này không do Thiên đình thi hành, loại trừng phạt này do Ma quân thực hiện. Bởi vì mấy vị thần tiên trên Thiên đình đó căn bản không thể nào so sánh với Ma tộc được, nếu mặt đối mặt lấy số lượng để so thắng bại, đương nhiên cũng có thể đánh bại người của Ma tộc. Nhưng nếu bắt bọn họ sau đó tiến hành cực hình với họ thì việc đó tuyệt đối không thể.
Vậy nên, một khi có ai đó của Ma tộc bị phát hiện tại Nhân giới, Thiên đình sẽ phái sứ giả đến thông báo cho Ma tộc. Sau đó để Ma tộc phái ma, ở trước mặt đám thần tiên đại nghĩa diệt thân.
Vì thế anh ta ở Nhân giới căn bản không thể tùy tiện để bại lộ được, nếu bị bại lộ sẽ bị Mạch Truy tìm ra ma khí, một khi Mạch Truy tìm ra thì sự việc trong bất kể giây phút nào cũng đều có thể đến tai Thiên đình. Anh ta sẽ mượn tay của Thiên đình xử cho anh tội chết, mà không cần bẩm báo trước cho Ma quân.
Bởi vì Ma quân sẽ bao che cho anh, không chỉ là anh, tất cả những Ma tộc tự ý chạy đến Nhân giới, Ma quân đều sẽ bao che.
Ps: Ngày trước khi kí khế ước cùng với Thiên đình ông ta đã không hài lòng với những điều này. Nhưng khi đó ông ta vừa kế vị, không có nền tảng, không thể chống đối Thiên đình. Bao nhiêu năm nay, Ma quân vẫn luôn dốc sức vì kế hoạch sinh sản của Ma tộc, đề xướng cưới nhiều vợ, gả nhiều chồng, sinh nhiều, nuôi nhiều, thậm chí là… chung vợ.
Trong tình huống bình thường mà nói, tư cách của Lô đỉnh có thể có rất nhiều phu quân. Đây đã là thứ mà Ma tộc giao hẹn thành lệ.
Nhưng vẫn còn một tình huống khác… Trong gia tộc, chính thê của một thành viên nào đó cực kì dễ sinh sản thì Ma nữ cực kì dễ sinh sản đó sẽ bị những thành viên khác nhắm vào, rồi xin Ma quân đồng ý cho chung vợ.
Ngoại trừ trường hợp người chính thê đó thà chết cũng không chịu, thì bình thường Ma quân đều sẽ vui vẻ đồng ý.
Thế nhưng cho dù có như vậy thì số lượng tăng trưởng của Ma tộc vẫn còn thua xa so với Thần tiên. Trong trường hợp này, phàm là người có đầu óc đều sẽ bao che đúng không?
Thượng Quan Lăng Mạch thở dài, nhíu mày chạy hai ba bước lên đến lầu trên.
Trên lầu, mắt cá chân của Đậu Đậu đã hoàn toàn không còn cảm giác gì nữa. Yêu Nghiệt chườm theo vòng, sợ làm cô bị lạnh quá, lại sợ sau khi làm tan băng ra, con trùng đó lại muốn cắn rỉa da thịt cô. Hai người còn đang thầm chửi Thượng Quan Lăng Mạch khốn nạn.
Bình thường lúc không cần đến anh ta thì anh ta cứ leng ca leng keng gây sự chú ý, bây giờ đến lúc cần đến giúp đỡ thì lại chẳng thấy bóng dáng đâu!
Lão già mất nết ngồi trên ghế sofa không còn cách nào khác chỉ biết giương mắt nhìn Đậu Đậu, đột nhiên nhớ ra điều gì, đập tay một cái liền đứng dậy, “Có rồi!”
Đậu Đậu, “…Có cái gì?”
Lão gì mất nết chê bai nhìn Đậu Đậu một cái, “Còn có thể có gì nữa? Có cách rồi!”
Đậu Đậu, “… Ha ha.”
“Này con còn không tin, lần này ta thật sự đã có cách rồi! Đi đi đi, cùng ta trở về núi Đạo Vương trước.”
Nói xong liền kéo Đậu Đậu đứng dậy, bị Đậu Đậu chê bai hất tay một cái, “Nhanh chóng bắt con về núi Đạo Vương mới chính là mục đích thực sự của người đúng không? Không về, người cũng không nhìn xem con thành ra thế này rồi còn có thể đi được không!”
“Ta thực sự đã có cách rồi! Cách của ta là…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...