Khi đó anh ta vẫn còn không hiểu lắm, bởi vì mẹ nhận bà ta về, rất nhanh sau đó liền nhờ quan hệ của Hoa gia sắp xếp cổ bà vào nơi cấm địa chăm sóc giống Ma Lan.
Hoa gia là một trong những quý tộc yếu nhất, cũng là quý tộc có số lượng nhiều nhất. Thế lực của Hoa gia trải đầy khắp Ma vực, bên trên Mạch tướng quân bên dưới bách tính, ba trăm sáu mươi hàng, hàng nào cũng có người của Hoa gia.
Vậy nên, sắp xếp một khế nhân đến cấm địa chăm sóc giống Ma Lan gần như là một việc dễ như trở bàn tay.
Nhưng có một điểm khiến đám ma hóng hớt rất lấy làm lạ, đó là Nhiễu Lan Đằng của Hoa gia bình quân chỉ có hai lá, làm sao lại sinh ra một Hoa Dung có Nhiễu Lan Đằng sáu lá chứ?
Quay về chủ đề chính, Mạch Truy rất ngạc nhiên, anh ta đã từng nghi ngờ, đã từng không hiểu, bây giờ xem ra mẹ anh ta đúng là giấu những việc không dễ đoán ra, tính toán thời gian rất dài.
“Mạnh Bà đã nuôi ra loại cổ trùng đó chưa?”
“Mong là thế đi.”
“Mong?”
“Bà ta ở trong cấm địa, ta không dễ gì liên lạc thường xuyên được. Huống hồ, năm đó lúc bà ta đề nghị, ta sợ rước họa vào thân nên đã không đồng ý. Suy cho cùng, rất nhiều những hạt giống Ma Lan trong cấm địa đều là của gia đình hoàng gia. Lấy chúng mang đi thực nghiệm, không cẩn thận một cái là tan cửa nát nhà. Sao ta có thể dám làm như vậy được?”
Mạch Truy lúc này lại càng kinh ngạc, chỉ có thể gật đầu, “Mẹ nói đúng.”
“Được rồi, con nán lại nhà đã đủ lâu rồi, đi đi, cứ làm theo kế hoạch của con trước, tình thế trước mắt chỉ có thể làm như vậy, không thể sử dụng Mạnh Bà.”
“… Vâng, con đã hiểu rồi.”
Thế là Mạch Truy đi nhận sai, sau đó đám ma hóng hớt ăn dưa đã biết được chân tướng mà anh ta muốn bọn họ biết.
Sự việc tiếp theo gần như không còn liên quan gì đến Mạch Phi. Tên ma hạ đẳng bị Vạn Tu Viễn bắt đó chỉ biết có bấy nhiêu, hơn nữa mỗi một việc chỉ biết được qua loa đại khái.
Những việc trên là do Yêu Nghiệt dựa vào những hợp lý tên đó nói mà phỏng đoán ra.
Ví dụ như Mạnh Bà, còn cả chiến dịch đó.
Hắn nghe Vạn Tu Viễn nói Mạch Truy đã từng đi tìm Ma quân thỉnh tội, nói viên ngọc trên mũ quan của lão Long Vương là do có một Thần tộc tặng anh ta, anh ta không biết mới đem về cống tặng cho Ma quân. Ngay lập tức liền đoán ra chiến dịch đó là do Mạch Truy lên kế hoạch.
Anh ta chỉ có một mục đích, đó chính là dụ hắn vào Ma giới, gặp gỡ Mạch Phi.
Anh ta đã làm được, về việc này, hắn có chút khâm phục, bởi vì thứ trên mũ của lão Long Vương, nói thật, không phải là thứ gì dễ lấy trộm.
Đương nhiên rồi, không chỉ khâm phục, mà còn có chút vui mừng, vui mừng vì người anh người chị cùng cha khác mẹ của vợ đã tính toán hại cô ấy, nếu không lấy đâu ra chuyện về hắn chứ?
Thế nhưng điểm này không ảnh hưởng đến phán đoán tiếp theo, biết được kẻ thù của vợ là ai, hắn lập tức hỏi Vạn Tu Viễn việc về khế nhân và con trùng.
Vừa hay việc này tên ma hạ đẳng biết rõ.
Tên đó có một người chú ruột từng làm hầu bàn trong Linh Nguyện Đường một thời gian, còn từng thổn thức không ngừng kể về phu nhân Hoa Dung.
Ông ta nói, “Phu nhân của Mạch tướng quân mờ mắt nhìn trúng một bà lão nuôi trùng, cuối cùng nhận về rồi lại thành vô dụng, điều đi cấm địa chăm sóc hạt Ma Lan.”
Người ta là ma có thân thế có gia thế, nhận một khế nhân vô dụng cũng có thể sắp xếp cho một công việc tốt. Không giống đám ma hạ đẳng như bọn họ, không có ma lực không có Nhiễu Lan Đằng, bẩm sinh đã là phận bán mệnh cho quý tộc, sống còn không bằng cả đám khế nhân nữa.
Vạn Tu Viễn giữ nguyên lời kể của tên Ma tộc hạ đẳng, thế là Yêu Nghiệt cảm thấy…
Rõ ràng như vậy mà hắn còn không suy đoán ra, vậy thì hắn cứ đi chết đi thì hơn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...