Yêu Nghiệt đột nhiên hỏi, Tiểu Bạch sững sờ, có chút khó hiểu, “Hả? Trước đó? Bức này không được sao? Chụp cách đây hai ba hôm đó.”
“Hai ba hôm trước? Cũng có nghĩ đây là ảnh chụp hôm mẹ cô mất tích đó sao?”
Tiểu Bạch gật đầu, “Đúng vậy, chính là hôm đó, sao vậy?”
Hôm đó vừa khéo cô ấy và Trương Khải Bình ở biệt thự phía ngoại ô cùng Susan, lúc Lý Trí vào cửa cô bèn tiện tay chụp một tấm. Cô cảm thấy hôm đó Lý Trí hình như rất đẹp trai, mắt sáng như sao vậy. Có điều cô không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ chắc là mẹ cô ấy đồng ý hẹn hò với gã nên mắt gã mới tỏa sáng như vậy.
Cho nên…
“Có lẽ không phải Lý Trí…”
Tiểu Bạch không thể không biện minh cho Lý Trí, Đậu Đậu giật giật khóe miệng, “Bọn tôi cũng đâu có nói là Lý Trí, bọn tôi đang nghi ngờ thứ trong ảnh. Có thể Lý Trí bị vật gì đó nhập vào cũng không chừng.”
Nghe lâu như vậy, cô cũng đại khái nghe ra được suy nghĩ của người đàn ông của cô. Đối chiếu Lý Trí trên ảnh ở các giai đoạn khác nhau xem có gì không giống.
Tiểu Bạch bị lời của Đậu Đậu làm cho sững sờ, vội vàng lấy ảnh Lý Trí trước kia cho Đậu Đậu xem. Đậu Đậu không nhìn ra gì cả, Tứ Bất Tượng không nhìn ra cũng có nghĩa là cô cũng không nhìn ra. Nhưng Yêu Nghiệt nhìn ra được, Lý Trí trước đó đích thực là người.
Theo như Tiểu Bạch nói thì đây là bức ảnh cô ấy chụp hai hôm trước lúc Lý Trí không phòng bị, nếu như có phòng bị thì cô ấy sẽ không thể chụp được chút hơi thở Ma tộc đó trên người gã ta. Nhưng chụp được Lý Trí thì cũng như không, bởi vì ma khí nhiều nhất cũng chỉ giữ được ba ngày, sau đó sẽ biến mất không tung tích. May hôm nay bọn họ về phòng 912, nếu không còn không biết bao lâu mới tìm được con ma hại vợ hắn đây.
Nghĩ tới đây, Yêu Nghiệt thu lại ánh mắt, quyết định tới cục cảnh sát một chuyến. Nếu như con ma đó đã từng ở trên cơ thể của Lý Trí, vậy thì trên người Lý Trí nhất định có thể điều tra ra được chút gì đó. Cứ cho là điều tra không được, thì thu thập được một ít ma khí còn lại trên người ông ta cũng được.
Thế là một đoàn người cứ như vậy tới Cục cảnh sát, bọn họ nhìn thấy Lý Trí vẫn đang hút thuốc ở cục cảnh sát.
Lý Trí nhìn thấy Tiểu Bạch, xem xét trên dưới một lượt, đứng lên hỏi, “Đã ăn cơm trưa chưa?”
Tiểu Bạch lắc đầu, bừng tỉnh trở lại lại vội vàng gật đầu, “Ăn rồi.”
Nhưng lời vừa dứt thì tiếng bụng réo đã bán rẻ cô, tiếp sau là bụng của Trương Khải Bình cũng réo. Vì vậy hai người chỉ có thể ha ha cười gượng, không nói gì nữa.
Lý Trí dập điếu thuốc, nhìn Đậu Đậu và Yêu Nghiệt, biểu hiện rất tự nhiên, “Hai người này là bạn của hai đứa sao?”
Tiểu Bạch gật đầu, “Đúng, bọn họ nghe chuyện này xong, muốn tới xem xem có giúp được gì không.”
Lý Trí ừ một tiếng coi như tin, vừa lấy ví tiền vừa nói, “Đi, đi ăn cơm trưa đã, chưa tìm được mẹ cháu, chú không thể giương mắt nhìn cháu làm mình bị đói được.”
Tiểu Bạch nhìn về phía Đậu Đậu, Đậu Đậu nhìn về phía Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt gật gật đầu, thế là cả đoàn người cùng nhau đi ăn. Trong lúc đi Trương Khải Bình lặng lẽ hỏi Yêu Nghiệt có phải ông ta không, sắc mặt Yêu Nghiệt rất khó coi, chỉ có thể nói, “Đúng, nhưng không hoàn toàn.”
Đúng như dự tính của bọn họ, trên người Lý Trí quả thật còn tàn dư của ma khí. Con ma đó nhập trên người ông ta, mượn khoảng trống sau khi xem phim ông ta và Susan tách ra, bắt cóc Susan, đồng thời không biết tại sao lại vừa khéo mà Tô Thành Minh tới phá rối.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...