Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Yêu Nghiệt ôm vai của cô an ủi, biểu thị cô có thể không cần nói chuyện, nhưng nhất định đừng cúp máy, hắn sắp điều tra ra rồi.
Đậu Đậu cố lấy hết sức mạnh hồng hoang trong người, tuy rất muốn nhưng cô cũng không cúp điện thoại.
Người ở đầu dây điện thoại bên kia hình như rất bận, cứ liên tục hát ra ca khúc ư hư ừm ừm, cho dù cô không nói chuyện thì đối phương cũng không nói.
Thực ra Thượng Quan Lăng Mạch muốn nói chuyện lắm, nhưng người dưới thân đột nhiên sử dụng toàn thân quấn lấy anh ta, anh ta cũng không muốn làm Liễu Hạ Huệ. Thế là anh ta căn bản không có thời gian nhìn tên hiển thị trên điện thoại, nghe đầu dây bên kia không có ai nói chuyện, liền bực mình gắt lên: “Ai đó? Không lên tiếng là tôi cúp máy đây!”
“Tôi!” Đậu Đậu sợ anh ta cúp thật liền bất đắc dĩ mở miệng nói: “Anh làm gì đấy?”
Thượng Quan Lăng Mạch vừa nghe liền cười: “ Hơ hơ, không làm gì, chỉ làm một người phụ nữ thôi.”
Đậu Đậu: “…”
Fuck! Tên này khẳng định có bệnh! Cô là em ruột của anh ta đấy! Tuy cô không muốn thừa nhận, và cô cũng rất đen tối, và cô cũng đã là người đã kết hôn…
Nhưng anh ta cứ thừa nhận thẳng thắn như vậy thực sự ok hả!
Trong lòng Đậu Đậu gần như tan vỡ, nhìn thấy Yêu Nghiệt là đã hoàn thành liền vội vàng cúp điện thoại hỏi: “Tra ra chưa?”
Yêu Nghiệt từ tay áo lấy ra một cái áo lông vừa dài vừa dày mặc cho cô, “Khách sạn Vương Triều, phòng 419.”
Đậu Đậu vừa nghe liền ha ha – 419? For one night!
Tên khùng này!
Làm tình một đêm mà cũng lẽ thẳng khí hùng ghê nhỉ!
Cô tưởng cô đã không có khí tiết lắm rồi, vậy mà không ngờ nửa đường nhảy ra một tên Thượng Quan Lăng Mạch. Cô so với anh ta thì rõ ràng là trong sạch vô cùng!
Cho nên kiên quyết không thể nhập ma! Không được nhập ma! Nếu không hoàn cảnh sinh tồn sau này của cô quá khắc nghiệt!
Thử hỏi có một tên anh trai điên cuồng tâm lý biến thái buông thả chính mình như vậy thì cô có thể tốt được không đây hả?
Thế là Đậu Đậu kiên quyết tín niệm không thể nhập ma, còn mang theo giọng điệu nghiến răng nghiến lợi: “Đi! Đi đánh anh ta!”
Do Đậu Đậu không nhìn nổi hành vi tình một đêm thẳng thắn như vậy nên khi đến phòng 419 khách sạn Vương Triều liền đập cửa một cách mạnh mẽ.
“Cảnh sát đến rồi! Càn quét mại dâm! Mau mở cửa! Mau mở cửa!”
Cô hét ở ngoài cửa, người đàn ông của cô còn ác hơn, không nói lời nào bước vào ấn người xuống, nhân lúc Thượng Quan Lăng Mạch đơ người thì từ trong túi áo lấy ra một linh quả nhét vào miệng anh ra rồi ép nuốt xuống.
Thực ra hắn vốn muốn cho anh ta ăn cả hai quả cơ. Nhưng suy đi nghĩ lại vẫn chỉ cho anh ta ăn một quả, lỡ như lời Thượng Quan Lăng Mạch nói là thật thì vợ hắn nếu muốn giữ mạng vậy chỉ còn cách về Đường gia rồi.
Trở lại chuyện chính, Yêu Nghiệt đang ép Thượng Quan Lăng Mạch ăn một quả trứng gà xanh, ép đến nỗi Thượng Quan Lăng Mạch nghẹn trợn trắng mắt: “Buông… buông ra. Tôi… tôi tự ăn!”
Thương Quan Lăng Mạch còn chưa kịp mặc quần nên cả thân dưới chỉ lấy chăn che, thân trên để lộ, bên dưới còn đang đè một người phụ nữ đang hấp hối.
Yêu Nghiệt ấn chặt anh ta qua tấm chăn, Thượng Quan Lăng Mạch sống chết cũng không thể vùng ra được.
Nếu không phải Đậu Đậu giả cảnh sát chán cuối cùng cũng đi vào thì Tôn Diểu Diểu làm tấm đệm liền triệt để đứt khí rồi. Cho nên Đậu Đậu cảm thấy Tôn Diểu Diểu nên cảm ơn cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...