Tên Ngốc đỡ trán, “Em nói là ba nghìn nghìn, là nghìn trong chục trăm nghìn! Cậu ta đã ba nghìn tuổi! Còn hơn cả già, cậu ta có thể xưng là tổ tông rồi!”
Diệp Tinh Thần, “...”
Ba nghìn tuổi? Nói vậy anh không già chút nào.
Nhưng người ta ba nghìn tuổi mà mặt vẫn như trẻ con vừa trưởng thành, tuy rằng anh hai mươi tám, nhưng thoạt nhìn… cũng chỉ hai tư hai lăm.
Diệp Tinh Thần nghĩ đông nghĩ tây, Tên Ngốc lắc đầu, chỉ có thể nói trắng ra, “Anh hai mươi tám thì sao? Không phải chị ấy vẫn thích anh sao? Vì anh mà thi nhảy lớp đến 12/9, anh còn muốn sao nữa?”
“Vì anh?”
“Tất nhiên! Không anh nghĩ sao chị ấy phải nhảy lớp? Còn nhảy đến lớp của thầy Mã, còn không phải vì thầy Mã đã từng dạy anh sao? Em nhớ là em đã nói chuyện này cho anh rồi!”
Diệp Tinh Thần, “... Hình như có nói.”
“Chị ấy mới không để ý anh một ngày mà anh đã như vậy, anh cũng tránh chị ấy hai tháng! Hai tháng đó!”
Tên Ngốc nói đầy căm phẫn, khiến Diệp Tinh Thần xấu hổ vô cùng.
Nhưng mà nghiêm khắc nói thì cũng không thể trách anh, ai bảo lúc trước anh cảm thấy cô luôn khăng khăng một mực chứ? Anh thấy tránh cô là vì tốt cho cô!
Tên Ngốc cảm thấy anh cậu có ý hối hận rồi, thở dài, nói địa chỉ cho anh, “Khu vui chơi Thế Kỷ, Ly Tử An đi cùng chị ấy, không có gì bất ngờ thì sẽ thổ lộ.”
Tên Ngốc đang nói thì xe Diệp Tinh Thần đã không thấy thân ảnh.
Sợ anh cậu phàm thai không chống lại được sẽ bị ăn hành, cậu đành phải nhấn ga theo sau.
Đế Đô có rất nhiều khu vui chơi, phần lớn là loại nam nữ già trẻ đều có thể đến. Chỉ có khu vui chơi Thế Kỷ dành cho tình nhân là thánh địa cho cẩu độc thân thổ lộ and tình lữ cầu hôn.
Ly Tử An đưa chị Hà đến chỗ đó, hẳn là thị trưởng Hà cũng đồng ý?
Xem ra cái đuốc lửa là anh cậu đây, mỗi người đều muốn nhóm một chút…
Cũng không biết lần này có thể thành công không?
Trong khu vui chơi Thế Kỷ, Hà Chính Trực ngồi trên ghế dài cầm di động ngẩn người, Ly Tử An đứng ở hàng kem trước mặt, hỏi vài lần cô muốn ăn gì cũng không thấy trả lời, liền dứt khoát mua mỗi thứ một cái.
“Chị Y Y, chị ăn kem đi!”
Thanh niên để kiểu tóc tùy ý, cười thật tươi, trên mặt còn mang chút trẻ con.
Không ít quần chúng vây xem, nóng lòng muốn tiến đến gần: Gào khóc! Thật đẹp trai! Sau ngài Cửu thì đây là chàng trai tóc dài thứ hai xuất hiện ở Đế Đô. Cậu gọi cô gái kia là chị Y Y, bọn họ nhất định là chị em.
Hà Chính Trực co rút khóe miệng, nhìn thùng kem đầy trong lòng cậu, nhất thời chỉ muốn im lặng.
Đứa nhỏ này thật ngốc!
Trách không được cha cô dặn dò nhất định phải dẫn cậu đi chơi, nhất định phải coi chừng cậu, thì ra là đầu óc có bệnh!
Hà Chính Trực thổn thức không thôi, nhìn một nhóm em gái nóng lòng muốn tiến đến gần, thở dài, cầm một cây kem vị vani ở giữa. Sau đó chỉ chỉ đám em gái bên cạnh, nói, “Mua nhiều như vậy không ăn hết đâu, cho mọi người ăn đi nhé?”
Ly Tử An khó hiểu nhìn thoáng qua một đám quần chúng quanh mình, trong lòng đám quần chúng rục rịch.
Tuy rằng bây giờ là cuối thu, nhưng anh đẹp zai mời ăn kem gì đó thì ăn đến tiêu chảy cũng cam tâm tình nguyện!
Nhưng mà các cô nghĩ nhiều rồi, bởi vì anh đẹp zai mua nhiều vậy là vì…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...