Nhưng Hà Chính Trực đã tìm thấy rồi, “Không phải có đây à? Nào nào nào, mau mặc vào, cũng không mất gì.”
Đậu Đậu khóc không ra nước mắt, “Không cần, em không mặc!”
“Không phải em lạnh sao?”
“Thật ra cũng không lạnh lắm.”
Lạnh chứ! Không mặc áo ngực không mặc quần lót, cô mặc váy này đi ra ngoài, quả thực là gió thổi từ đầu đến chân!
Nhưng cô là người tu đạo, chút lạnh ấy cô vẫn chịu được.
Chỉ là… không mặc quần trong, cảm giác cả người cứ quái quái.
Cũng không biết có phải cô đen đủi không, mà mấy hôm trước vừa vặn đến tháng, bây giờ đều sạch rồi, thế nên cô muốn lấy cớ đến tháng để mặc quần trong cũng không được!
Chẳng trách sáng sớm Sở Ngọc Bình đã hỏi cô qua tháng chưa.
Thì ra là vì chuyện này!
Cô còn tưởng bà muốn dặn dò cô phải chú ý an toàn đừng tới tháng mà còn không biết nặng nhẹ, vì thế vội nói với bà là đã qua.
Giờ nghĩ lại, rõ ràng là cô rất ngốc rất khờ!
Nếu chỉ đơn giản như vậy thôi thì tốt quá…
Đậu Đậu đang suy nghĩ thì Hà Chính Trực cầm tay cô, không thấy lạnh, lúc này mới tin, “Hình như cũng không lạnh lắm thật, em mặc ít như vậy, sao tay còn ấm hơn chị?”
Đậu Đậu, “...”
“Không phải là hồi hộp chứ?”
Thấy Hà Chính Trực đã não bổ lý do, Đậu Đậu lập tức gật đầu, “Vâng, hồi hộp. Chị còn muốn hỏi em gì không? Không hỏi thì mau mở cửa đi.”
“Không không, chị hỏi!”
“... Hỏi cái gì?”
“Chuyện là… có cảm giác gì? Đau không? Sẽ chảy máu sao?”
Đậu Đậu, “... Chị hỏi cái này làm gì?”
“Đậu Đậu đừng hiểu lầm, không phải chị làm khó em, chỉ là, chỉ là... Hôm nay không hỏi sẽ không có cơ hội hỏi. Chị nghĩ phải tấn công Diệp Tinh Thần, chỉ là chị… chị…”
“Đau! Rất đau! Đặc biệt đau! Như bị bổ đôi, nên em khuyên chị đừng đi thử.”
Không phải cô hại Diệp Tinh Thần, cô nói đều là thật! Huống hồ Diệp Tinh Thần để chị Hà đơn phương yêu mến nhiều năm như vậy, chịu chút khổ thì có sao.
Hà Chính Trực nghe vậy run lên, “Hả! Vậy sao? Chị vẫn nên chăm chỉ học tập thì hơn.”
Đậu Đậu vừa lòng gật đầu, “Được rồi, giờ cho anh ấy vào đi.”
Yêu Nghiệt ngoài cửa nghe vậy, nhất thời không biết phải nói gì. Về lần đầu tiên của hai người, vợ vẫn không chịu nói, thậm chí còn tránh nặng tìm nhẹ lảng tránh.
Không ngờ Hà Giai Y đã giúp hắn hỏi ra.
Được rồi, hắn thừa nhận, lúc đó quả thật xúc động lỗ mãng, nhưng hắn cũng bất đắc dĩ!
Khi đó cô thành kiến với yêu rất nặng, nếu không để cô có thai, cô nhất định sẽ về núi Đạo Vương! Tuy khối thân thể này mới là bản thể của cô, nhưng thân thể kia cô đã dùng 250 năm, có Vân Tung ở đó, có Long Vương hỗ trợ thì chỉ một chút là về được.
Vậy nên vì để cô mang thai, hắn liền…. Khụ, liền như vậy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tất cả nguyên nhân cũng đâu phải do hắn.
Dùng một câu của vợ mà nói, giới tính khác nhau không thể làm bạn, kích thước không phù hợp không thể nói chuyện yêu đương. Khối thân thể này của cô quá yếu, hắn đã rất cẩn thận rất cẩn thận... bị thương cũng không thể tránh được. Dù sao… kích thước không phù hợp.
“Đại Vương, Đại Vương, cửa mở rồi, cửa mở rồi!”
Lăng Đầu Thanh vừa nói vậy, tiểu yêu phía sau Yêu Nghiệt bắt đầu tung hoa.
Đậu Đậu co rút khóe miệng, lại dịch mông, thấy hắn ngơ ngác thì thúc giục, “Mau tìm giày!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...